Thứ Hai, 24 tháng 12, 2018
Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2018
ĐÊM NOEL
Gửi đến các anh chị , các bạn và các em lời chúc Giáng Sinh an lành hạnh phúc ngọt ngào niềm yêu thương .
ĐÊM NOEL
Đêm nay lại giống đêm nào
Dưới chân thánh giá ngọt ngào nụ hôn
Rồi tôi , rồi lại em buồn
Tình này ta mãi vùi chôn bên đời
Đêm nay sao sáng đầy trời
Đôi ta mỗi ngả mỗi nơi còn gì
Tình nhân của tuổi xuân thì
Uyên Ương gãy cánh nát nghì trái ngang
Đêm nay ngắm mảnh trăng tan
Nhân gian đón Chúa - lặng tàn trong tôi
Phố phường như lạ xa xôi
Lòng tôi băng giá Chúa trời thấu chăng ?
Trần Mai Ngân
Thứ Hai, 17 tháng 12, 2018
VƯỜN XƯA
VƯỜN XƯA
Vườn xưa chân bước vội
Chỉ thấy quạnh hiu tôi
Đời giam nhau bóng tối
Tạ tình trên hai vai...
Vườn xưa dấu chân phai
Chỗ ngồi vàng úa cũ
Ơn cho nhau có vừa
Rời nhau khóc cũng thừa !
Vườn xưa tôi trở lại
Quạnh vắng tiếng chim xưa
Im lặng đến lạnh lùng
Chỉ sương khói mịt mùng
Đưa tay tôi níu vội
Một sợi tình mong manh
Đã cột đời loanh quanh
Vườn xưa vàng dấu cũ...
Trần Mai Ngân
15-12-2018
Thứ Năm, 13 tháng 12, 2018
CÂY PHIỀN MUỘN
CÂY PHIỀN MUỘN
Cô chặt , chặt mạnh và chính xác như một tiều phu đốn củi ... Cái cây phiền muộn oằn mình chịu những nhát dao sâu vào thịt da và cuối cùng nó cũng ngã . Cô đã đốn được nó .
Cây phiền muộn được gíeo trồng từ lúc nào cô không nhớ ...chỉ thấy nhánh nó ngày một sum suê , rễ nó ngày một bám sâu vào lòng cô triền miên thăm thẳm..
Một hôm cô tỉnh thức và hốt hoảng tại sao ta lại phải nuôi dưởng nó hằng ngày bằng một nỗi buồn và sự chờ mong . Thật vô lý .
Và cô đã quyết định phải đốn nó . Thế là cô chặt , chặt đứt hết . Tận gốc rễ đã ăn sâu.
Bây giờ cô nhẹ nhàng và thảnh thơi .
Nhưng những vết sẹo vẫn chưa liền da... Cô đã cười nhưng sao nụ cười lại xa xôi vô hồn.
Phải chăng khi từ bỏ điều chi cho dù đúng ý thì ta vẫn thấy sự trống vắng ...và một nỗi buồn không thôi .
Trần Mai Ngân
12-12-2018
Thứ Hai, 10 tháng 12, 2018
NHIỀU KHI...
NHIỀU KHI...
Nhiều khi tôi không biết..
Mình đi đâu về đâu
Chỉ muốn tan nỗi sầu
Mà đời loanh quanh mãi
Nhiều khi tôi không biết
Mình đã yêu hay không
Chỉ thấy tím cả chiều
Nhuộm hoàng hôn mênh mông
Nhiều khi tôi rất nhớ
Rất nhớ một dòng sông
Thuyền tình tôi đã đắm
Bến xuân chiều khói lam
Nhiều khi tôi muốn khóc
Giọt lệ đừng cầm lòng
Cứ rơi trên má hồng
Như vẫn là thanh tân
Nhiều khi và nhiều khi
Bâng quơ tôi với trời
Dù chẳng để làm chi
Mây cứ là bay đi ...
Trần Mai Ngân
5-12-2018
Thứ Ba, 4 tháng 12, 2018
MÌNH À...
MÌNH À...
Mình à !
Biển bao giờ mới lặng
Sóng bao giờ mới yên
Để thuyền tình một chuyến
Đi qua bờ tử sinh...
Mượn trăm năm với mình
Ta chèo qua sóng cả
Đắm đuối và mệt lã
Trả cho xong kiếp người
Đôi ta vắng nụ cười
Cũng không nhiều nước mắt
Bàn tay đâu nắm chặt
Nên buông trôi rã rời
Ôi ! cuộc đời ...cuộc đời
Là dâu bể không thôi
Chỉ có mình và tôi
Đôi ta là định mệnh...
Mình à...
Ta còn bao lâu nữa
Để trở về ngày xưa
Một nơi không bão mưa
Và không còn toan tính
Tình yêu là đinh ninh
Chắc chi ta có được
Cả khi ở cùng bên
Lòng mãi cứ mông mênh...
Hư vô đầy một chén
Tôi mời mình đêm nay
Ta cùng cạn và say
Tôi gọi mình quắt quay
Mình ơi ! Mình có hay !
Trần Mai Ngân
4-12-2018
Thứ Hai, 3 tháng 12, 2018
Ở ĐÀ NẴNG NHỚ HUẾ
Ở ĐÀ NẴNG NHỚ HUẾ
Tớ trở lại sông Hàn nơi cậu ở
Của ngày xưa năm tháng tuổi còn thơ
Trời trắng xoá mưa , trời trắng xoá mưa
Tớ rỗng tuếch bước chân và nỗi nhớ
Đi dưới mưa ...tớ tìm đường ra biển
Để hỏi trời , hỏi sóng có bơ vơ
Tớ lại buồn muốn đến Huế mộng mơ
Quê của cậu là tình yêu của tớ
Duyên mòn khuyết treo nhánh cây trắc trở
Đường không xa sao cứ mãi mịt mùng
Tớ muốn khóc chợt giận đời muốn khóc
Cứ vì ai quên cả trái tim mình....
Mai về rồi trời chắc sẽ bình minh
Sẽ nắng đẹp trả cho Đà Nẵng nhớ
Để mộng ước tớ muôn đời lỡ dở
Những hẹn hò cứ xếp lại trong thơ
Tớ đi về lòng chẳng chịu cùng đi
Mãi lưu lại trong muôn trùng nỗi tiếc !
Trần Mai Ngân
1-12-2018
Thứ Tư, 28 tháng 11, 2018
VÔ THƯỜNG
VÔ THƯỜNG ...
Chạm ngõ vô thường
Tan cơn mộng ảo
Trời làm giông bão
Để đời sắc không...
Nhật nguyệt mênh mông
Ta ngồi dưới thấp
Ôm lấy phận người
Có tiếng khóc cười
Dĩ vãng tàn phai
Trôi trên đôi môi
Muôn trùng đêm tối
Lời kinh sám hối
Chạm ngõ vô thường
Tim đau thống thiết
Thôi đừng vấn vương
Đôi ngã vô thường...
Trần Mai Ngân
28-11-2018
Chủ Nhật, 18 tháng 11, 2018
BÌM BỊP KÊU
BÌM BỊP KÊU ...
Bờ sông cũ, con Bìm Bịp cũ
Cất tiếng kêu chiều đã mênh mông
Khàn giọng thôi...lòng cũng xa lòng
Chị đã bước theo chồng , thôi hết !
Về bên đó làm dâu, làm vợ
Có khi nào chị nhớ dòng sông
Một chiều thu hay tối cuối đông
Chị đã khóc trên vai người ấy!
Xa đến vậy và lâu đến vậy
Mấy mươi năm chị dối lòng mình
Hạnh phúc đầy ngà ngọc lung linh
Là gia sản cho người ngắm nghía!
Bìm Bịp kêu chiều nay thấm thía
Chẳng buồn đâu, chị chỉ đau thôi
Chân trời là nơi chốn xa xôi
Tình ở đó làm sao chị đến...
Ngày và tháng chia nhau chống chếnh
Sắc và hương vẫn ngát ngát hương
Chị biết rằng mình vẫn mãi thuơng
Hình bóng ấy vẫn luôn bên chị
Bìm Bịp kêu tiếng chiều tiều tụy
Nước sông trôi...cứ dập duềnh trôi
Chị cố cười ...phải cố cười thôi
Đã phung phí ngàn năm nỗi nhớ !
Trần Mai Ngân
17-11-2018
Thứ Bảy, 17 tháng 11, 2018
LỤC BÁT TỰ TÌNH
LỤC BÁT TỰ TÌNH cho tôi , cho người và gửi tặng cả nhà thân yêu. Chúc cuối tuần niềm vui và hạnh phúc . ❤❤💕💕💚💚
1- Hư không nắm bắt làm gì
Mỉm cười thanh thản xuân thì còn không ?
2-Trái tim vẫn đập một lời
Rằng anh là cả suốt đời của em !
3-Lo xa anh sẽ quên mình
Lo gần sau trước cuộc tình về đâu ?
4-Bể dâu thì mặc bể dâu
Đốt trăm định mệnh bắc cầu có nhau .
5-Mai sau còn có mai sau
Người về, tôi ở lòng đau xót lòng !
Trần Mai Ngân
16-11-2018
Thứ Bảy, 10 tháng 11, 2018
BIỆT LY
BIỆT LY
Trong mắt em in nét u hoài
Ta dằn dặt lòng đau khôn tả
Giữa chúng ta dòng đời nghiệt ngã
Rất thật gần cũng rất thật xa ...
Trên môi em là mộng đầy hoa
Hương vị ngọt của đêm uống cạn
Ngày vì nhau nên trôi chạng vạng
Nước mắt em hay giọt sương tràn ...
Đôi tay em run rẩy ngỡ ngàng
Ve và vuốt ...nâng niu mê ảo
Lòng tan tác trái sầu ái não
Biệt ly nào ngậm giữa răng môi !
Và như thế - đến lúc phai phôi
Đôi tay vẫy - cuộc tình bất tận .
Trần Mai Ngân
MỴ CHÂU. TRẮNG TRỜI LÔNG NGỖNG BAY
MỴ CHÂU . TRẮNG TRỜI LÔNG NGỖNG BAY ...
Mỵ Châu đáng trách hay đáng thuơng...
Tôi yêu nhân vật Mỵ Châu trong câu truyện .
Có nhiều người đã buộc tội Mỵ vì tình yêu mà vô tình làm nước rơi vào tay giặc . Cuối cùng nàng phải nhận lấy cái chết bi thảm ...và chết khi vẫn còn niềm tin vào tình yêu của mình và tin vào Tình Lang .
Ôi ! Thương thay cho trái tim của Mỵ , một trái tim không hề biết lọc lừa dối trá của cuộc đời . Mỵ đã sống và đã yêu bằng cả chân thành , bằng cả tha thiết đúng nghĩa của một tình yêu ...
Đến cuối con đường , ngồi sau lưng Phụ Vương nàng vẫn nghĩ Trọng Thuỷ nhất định sẽ đi tìm nàng như lời hứa...
Những chiếc lông ngỗng bay trắng trời theo vó ngựa...nàng chờ mong trong sự ngây thơ . Nàng đặt hết lòng tin vào Tình Lang không hề hoài nghi , không hề tuyệt vọng ...
Đã cuối con đường , đã đến con đường cùng ... Nhát chém của phụ vương cũng không làm nàng cảm thấy đau đớn . Nàng vẫn tin chàng . Nàng nghĩ chàng không thể nào phụ tình , nàng vẫn đợi chàng tới ...
Nhát chém không là hư vô mà là nhát chém thật của chính cha mình . Xác thân này xin đền tội cùng nước non . Xin lỗi cùng phụ vương .
Nhưng con tim là của Mỵ , hơi thở là của Mỵ .
Kiếp dương trần chàng đà lỗi hẹn . Nhất định Mỵ đã không trách hờn, nhất định My tin chàng chỉ vì oan trái , chỉ vì nghịch cảnh hai nước nên chàng phải chiến thắng .
Ai bảo chàng không yêu Mỵ Châu thật sự , chàng đã từng nói và từng thề non hẹn biển ... Mỵ tin chàng , tin vào tình yêu của chàng .
Lông ngỗng trắng nhuộm máu hồng của Mỵ bay lên theo cuồng phong lớn ...lại bỗng thành hình trái tim màu hồng lung linh cho ngày nàng qua đời và cho cả ngàn sau ...
Ai lên án , ai căm giận nhưng riêng tôi , tôi yêu Mỵ Châu - người con gái biết yêu và sống chết cho chỉ một tình yêu . Tôi trân trọng nàng và tình yêu của nàng . Tôi yêu Mỵ !
Trần Mai Ngân
06-11-2018
MÙA THU CHẾT
MÙA THU CHẾT
Mùa Thu cũ và bài thơ cũng cũ
Đâu còn em , đâu còn những chiều xưa
Những niềm vui đã mất hết không chừa
Cười hay khóc trong một lần tiễn biệt ...
Mùa Thu cũ ra đi không nuối tiếc
Cớ chi em hay tôi phải vương sầu
Buổi chia tay sương trắng , trắng một mầu
Như dãy lụa khăn tang tình chi vội...
Mùa Thu cũ ... Ta còn bao câu hỏi
Tại sao em và hỏi tại sao tôi
Bỗng ngỡ ngàng bởi bạc bẽo như vôi
Quên và xoá nụ cười xa dĩ vãng
Mùa Thu cũ vẫn còn đây bảng lảng
Một bàn tay đã nắm lấy bàn tay
Vội vàng sao lắm....lại vội vàng thay
Tình đã đổi...mùa Thu ôi cũng chết !
Trần Mai Ngân
03-11-2018
Thứ Năm, 1 tháng 11, 2018
CHUỖI MAI KHÔI
CHUỖI MAI KHÔI
Tôi là người ngoại đạo
Cũng kết chuỗi Mai Khôi
Cầu nguyện người yêu tôi
Như lòng tôi đã thể...
Tháng Mười mùa chay về
Tim ngoan không nói dối
Thầm thì lời xin tội
Người đừng lạc lối xa....
Từng hạt chuỗi nhạt nhoà
Trong tay run chia cách
Lạc giọng lời kinh khô
Dĩ vãng đã đắp mồ...
Những hạt chuỗi Mai Khôi
Từng hạt rất ân cần
Quên đi ngày tháng cũ
Xa xôi đã một lần ...
Trần Mai Ngân
30-10-2018
Thứ Tư, 31 tháng 10, 2018
NHỮNG HẸN HÒ TỪ ĐÂY KHÉP LAI
NHỮNG HẸN HÒ TỪ ĐÂY KHÉP LẠI ...
Đến một lúc nào đó mọi thứ xung quanh bỗng trở nên không còn tha thiết nữa . Những lợi danh , những tranh đua ...không còn quan trọng nữa và những yêu thương cũng không cầu , không mong nữa !
Những lúc đó là bây giờ đây .
Ta chỉ muốn quay về ngồi yên dưới hiên nhà . Ngồi yên để ngắm mây nhẹ nhàng bay thênh thang cuối trời . Để lắng nghe tiếng gió thì thầm bên tai...về sự lãng quên và tha thứ .
Tha thứ cho ta , tha thứ cho người những cầu mong đổ vỡ ...đó là sự độ lượng và tâm từ bi . Đó cũng là một hạnh phúc mang ý nghĩa vĩnh cữu khi không còn bận tâm giữa mất còn , được không...
Lòng thật bình yên quay về tâm chính niệm và hơi thở của mình .
Hít thở ...để thấy mình may mắn có được một kiếp người đã trải qua vui buồn , yêu đương và xa cách . Dẫu thế nào ta cũng thấy tình yêu qua đi thật đẹp .
Cảm ơn cuộc đời đã cho ta dung thân đến hôm nay... Cảm ơn người những ngày xưa hạnh phúc , cả những hôm nay không còn... CẢM ƠN .
Trần Mai Ngân
28-10-2018
Thứ Sáu, 19 tháng 10, 2018
LỜI KINH
LỜI KINH (2 )
Trú trong kinh Bát Nhã
Lời xưa và dáng em
Chim bay về lối cũ
Đậu lại khóc bên thềm...
Mùa Xuân sao lại mưa
Cây Sầu Đông trổ muộn
Chiều xanh gầy dấu xưa
Thương nhớ sao cho vừa
Tiếng chuông hồi huyễn mộng
Gióng lên tình hư không
Mây bay trôi vô vọng
Tôi nhớ người xa xăm...
Ai cho tôi trần gian
Chôn những nỗi âm thầm
Lấp vùi gần trăm năm
Tim tôi sầu rướm máu
Ai cùng tôi nương náu
Những rã rời nay mai
Bới tìm hoài vô vọng
Nguyện cầu đừng nhạt phai...
Trần Mai Ngân
23-9-2018
Thứ Hai, 15 tháng 10, 2018
SỞ HỮU
SỞ HỮU ...
Con người khi còn muốn sở hữu , còn muốn giữ lại những yêu thuơng cho mình thì không sao rời bỏ được khổ đau ...
Thật vậy , làm sao giữ được mãi phút bình minh trong ngần tinh khôi tuyệt đẹp khi trái đất tròn phải luôn xoay quanh trục ...để nơi này là ngày thì nơi kia phải là đêm .
Làm sao có thể giữ ngày hôm nay thật vui đẹp ở cạnh nhau mãi . Đến một lúc nào , bằng một cách nào đó chúng ta phải cùng nói lời chia tay dù lòng còn đầy yêu thương và luyến ái !
Cách này hay cách khác ....thì chúng ta cũng phải tuân theo quy luật tự nhiên của tạo hoá . Hãy thật nhiều cố gắng để làm tròn cả nhiệm vụ rời xa chia tay .
Có người sẽ khóc lóc , có người sẽ kêu la oán hận ...và cũng có người chỉ lặng lẽ im thinh ôm ấp vỗ về cho nguôi quên sự chia xa làm dao cắt thành những vết đau trăm năm...
Lặng im đi rồi tất cả nhất định sẽ qua...Biết là không quên được nhưng sẽ nhẹ nhàng như mây bay vì lời chia tay lúc này sẽ là ngày hôm qua !
Trần Mai Ngân
15-10-2018
Thứ Sáu, 5 tháng 10, 2018
ANH ...
ANH ...
Tôi gọi anh là người tình cũ
Bởi có lúc ta đã từng yêu
Những ngày vui qua mất... không nhiều
Sầu chất ngất đỉnh cao chật vật
Tôi gọi anh là người tình cũ
Đắng cay nào nhói buốt trái tim
Còn bao điều không nói lặng im
Anh đâu hiểu tình sâu như biển
Tôi gọi anh là người tình cũ
Một sớm mai , một tối tìm nhau
Lời chia tay nào chẳng đớn đau
Những thương tổn không sao liền sẹo
Tôi gọi anh là người tình cũ
Chuyện ngày xưa trả lại sao trăng
Anh một lần đã chẳng băn khoăn
Sẽ nhớ mãi dư âm giọng nói
Tình nông nổi đã thành mây khói
Bay lên trời cay mắt mình tôi !
Trần Mai Ngân
05-10-2018
Thứ Năm, 4 tháng 10, 2018
EM ...
EM...
Em thích được vùi vào ngực anh
Để nghe nhịp nồng nàn nơi đó
Trái tim anh rực đỏ
Nói lời dấu yêu em...
Em thích úp mặt vào tóc anh
Để hít hà thanh xuân còn lại
Đừng hỏi em tại sao
Lời tình yêu không màu.
Em thích quấn chặt anh không buông
Dẫu có lúc buồn hay chấp giận
Nhưng em không ân hận
Vì ta vẫn còn đây
Em hương trầm mê hoặc ngất ngây
Cho đông lạnh ấm nồng mãi mãi
Để ta không ngần ngại
Làm giông bão trời sao...
Em trôi bồng bềnh ngọn sóng cao
Vỗ vào bờ tràn khát yêu đương
Nhưng dường như...dường như
Nhưng...hình như...hình như .. .
Khát vọng là mây trôi
Và vẫn còn xa xôi ...
Xa xôi...anh ơi !
Trần Mai Ngân
1-10-2018
Thứ Hai, 1 tháng 10, 2018
ĐÊM THU
ĐÊM THU
Đêm Thu
Một dải Ngân Hà lấp lánh vây lấy vầng Trăng đầy tròn khi màu xanh, khi màu vàng. Loáng thoáng trên trăng có dáng của Hằng Nga trăm năm diệu vợi... không biết vui buồn. Cứ mãi khuôn trăng đầy đặn, nụ cười hiển nhiên xa vắng...
Đêm Thu
Một và nhiều kỷ niệm kéo về... Nào là khăn voan áo cưới, xác pháo và hoa Giấy rơi rơi... Nào là hụt hẫng hoang mang khi qua đi thời thiếu nữ...
Lâu ngày, nhiều tháng, qua năm...qua năm tất cả trở nên im ắng như đám mây nhiệm vụ là phải trôi đi theo gió!
Đêm Thu
Một trái tim thức giấc và thấy nó vẫn còn đập. Đập để nuôi nhịp thở sáng, trưa, chiều, tối...
Lắm lúc trái tim buốt đau khi chợt nhận ra nó đã phai úa và chẳng còn bao lâu nữa!
Đêm Thu
Có những hội ngộ, có những chia tay. Đôi khi chỉ là tạm biệt, nhiều khi là vĩnh viễn. Con người ta hay rơi lệ khóc người, khóc mình...
Sắc không hư ảo . Rồi cũng quên và quen thôi!
Đêm Thu
Thiền! Quạnh vắng lắm âm thanh đêm thật thà yên lặng... Thở, thở... nghĩ đến một điều hay một người duy nhất luôn canh cánh bên lòng...
Thiền ! Thở và nghĩ. Thở và nghĩ . Đêm Thu .
Trần Mai Ngân
CHÉN TÌNH YÊU
CHÉN TÌNH YÊU
Hãy nâng chén tình yêu và uống cạn
Những mê say cùng tha thiết tràn ly
Dẫu đôi lần lệ có ướt thấm mi
Vẫn đắm đuối ta yêu người nông nổi...
Hãy nâng chén tình yêu như độc dược
Một lần say , một lần chết trên tay
Đôi tay ngà ru giấc ngủ mơ hoa
Trên da ngát mùi thơm hương ngà ngọc...
Hãy nâng chén cạn đi niềm cô độc
Quên ngày mai hay ngày mốt không còn
Tình trượt dài trên miền cỏ mượt non
Miên man mãi khoảng trời xanh rất đẹp
Cùng cạn chén dẫu tình yêu chật hẹp
Đã giam ta không lối thoát đường về
Vuốt ve nhau cho vơi bớt não nề
Môi thật sát ghì trăng sao đắm đuối...
Hãy cạn chén để mai về chín suối
Hồn còn vương một tình mộng thiên đường...
Trần Mai Ngân
20-9-2018
Thứ Năm, 20 tháng 9, 2018
TRUNG THU
Chúc cả nhà thân yêu Trung Thu đoàn viên và hạnh phúc . 🌹🌹💕💕🍀🍀
TRUNG THU
Có một đêm Trung Thu trăng không về và mưa gió suốt đêm .
Đó là đêm Trung Thu chị Hằng Nga đi lấy chồng .
Thuở vừa lớn tôi được chọn đóng vai Hằng Nga trong lễ hội Trung Thu của thiếu nhi phường hằng năm .
Ngày ấy , tôi rất hồn nhiên chỉ vì thích được mặc chiếc áo cánh tiên có tay dài tha thướt , tóc thì trâm cài lược vắt và thích nhất là được về cung trăng ... dù trong tưởng tượng.
Ngày tháng cứ qua đi và đến tuổi lấy chồng , tôi bỏ lại chú Cuội buồn ngơ ngẩn bên gốc cây Đa ...
Để rồi mỗi mùa Thu đến tôi cứ mơ màng nhớ ánh trăng xưa . Trăng lúc ấy chín vàng sáng vằng vặc như vui cùng bài đồng dao của chúng tôi ...
Bóng trăng trắng ngà
Có cây đa to
Có thằng Cuội già
Ôm một mối mơ ...
Mối mơ đã héo hon từ thuở đó ! Và mỗi chúng tôi ra đời một cuộc sống , một cảnh tình . Lâu lắm, hằng mấy mươi năm tôi đã không gặp lại chú Cuội . Nhưng mỗi mùa Thu đến , mỗi đêm Trung Thu tôi luôn nhớ lại vở kịch và vai diễn của chúng tôi . Thật đẹp và huyền thoại !
Trung Thu lòng tôi nhiều thổn thức ...nhớ về ngày xa xưa ! Ngày ấy , tôi đã về với P như một nợ duyên tất định . Để tôi lớn hơn từ đó , để tôi vui buồn , hạnh phúc hay muộn phiền cũng từ đó ...
Thoáng thôi , gần bốn mươi năm rồi !
Sáng nay đi mua hoa chúc mừng cho ngày của chúng tôi , mưa bất chợt thật to . Mưa ướt hết mắt , môi , ướt đầm những bông hoa và cả tình tôi !
Mùa Thu , đêm Trung Thu này rồi trăng có sáng không , có chín vàng không như thuở nào ...như ngày tháng nào đã qua đi !
Tôi ơi ! Chị Hằng đã về cung trăng mãi - đêm Trung Thu có còn ai , còn ai...
Trần Mai Ngân
12-8 (al ) 2018
Thứ Tư, 19 tháng 9, 2018
DÕI THEO
DÕI THEO ...
Tờ lịch hôm nay
Ghi ngày em đi !
... Nếu em đến Paris
Thì tôi sẽ post trên face
Tháp Eiffel thật đẹp
Và xung quanh là cỏ mượt , lá vàng
Của mùa Thu Paris
Của mối tình si - tôi tặng em !
... Nếu em đi Luân Đôn
Tôi sẽ cùng vào bảo tàng Tale Modern
Như ta bên nhau xem tranh của Picasso
Dưới nắng bình minh rực rỡ
Giá như là tôi và em đang cùng ở...
... Còn nếu em đến Washington
Khi cánh đồng hoa Tulip nở
Tôi sẽ nhớ nhiều và thương những mùa hoa
Tôi đếm ngày , đếm tháng nhanh qua
Để cho em lại trở về nhà ...
Như vậy đó !
Tôi bên em muôn thuở
Khoảng cách không gian nào chia được chúng mình
Dẫu nơi này tôi mãi lặng thinh
Ai biết được - thuyền tình tôi chở khẳm ....
Em cứ đi , cứ đến mọi nơi
Tôi bên em không phải nói bằng lời
Bằng tâm tưởng ....bằng con tim thổn thức
Có đôi khi ... Chỉ post lên face chia vội mấy dòng ...
" Tôi dõi theo người ...người có biết không ? " ....
Trần Mai Ngân
NHỚ
Tháng Chín, mùa tình yêu tôi quay về viết tình ca !
NHỚ...
Nhớ làm sao nhớ...nhớ
Nhớ thần tiên lên ngôi
Nhớ... nhớ ngày xưa cũ
Mộng tình trên đôi môi...
Nhớ chiều qua...nhớ... nhớ
Nhớ đôi ta một lần
Bóng hình nơi đó nhớ
Có còn in sâu không...
Nhớ chiều phai nắng... nhớ
Nhớ em đến bên tôi
Hồn nhiên và tinh khiết
Chẳng nghĩ điều xa xôi...
Nhớ... nhớ... đời giông tố
Đã cuốn ta trôi mau
Nhớ dòng sông có nhớ
Ôi ...hạnh phúc không màu!
Nhớ... một đời nhớ...nhớ
Nhớ em , nhớ không tôi
Trách...một lần trách em
Trách em và trách tôi !
Trần Mai Ngân
13-9-2018
Thứ Năm, 13 tháng 9, 2018
TRÒN VUÔNG TAM GIÁC
TRÒN VUÔNG TAM GIÁC
Nhớ VUÔNG VUÔNG nhớ TRÒN TRÒN
TRÒN VUÔNG TAM GIÁC héo mòn VUÔNG VUÔNG
VUÔNG TRÒN, TRÒN muộn ...muộn thôi
Xa VUÔNG cách biệt để tôi VUÔNG TRÒN
Bây giờ TRÒN lại TRÒN VUÔNG
Hay là TAM GIÁC TRÒN muôn phương nào
TRÒN TRÒN VUÔNG ngọt VUÔNG ngào
TRÒN VUÔNG TAM GIÁC vẽ màu TRÒN VUÔNG
Gửi lời TAM GIÁC TRÒN VUÔNG
Anh đi học chữ TRÒN VUÔNG em chờ
VUÔNG TRÒN anh viết bài thơ
Gửi về em đọc bất ngờ TRÒN VUÔNG...
VUÔNG TRÒN TAM GIÁC hứa suông
Anh quên TRÒN hết là VUÔNG thuở nào
VUÔNG TRÒN TAM GIÁC lời chào
TRÒN VUÔNG đã hết ngọt ngào từ đây...
TAM GIÁC TAM GIÁC mê say
Vẫn TRÒN VUÔNG đợi từng ngày TRÒN VUÔNG
Con trăng tháng Tám TRÒN VUÔNG
Mà anh TAM GIÁC đi luôn VUÔNG TRÒN !
Trần Mai Ngân
11-9-2018
Thứ Ba, 11 tháng 9, 2018
TRỐNG RỖNG
TRỐNG RỖNG
Hồn sao dưng rỗng tuếch
Trời không nắng không mưa
Không xa cũng không gần
Trắng xoá một miền xưa
Tôi về hay tôi đi
Nào có ý nghĩa gì
Cũng cầm bằng sương khói
Như mây trời ...chim Di
Tôi xa người hay không
Sao tôi đầy trắc trở
Vây chập chùng mênh mông
Thôi thà coi như xong !
Mấy mươi năm là mộng
Nay tỉnh thức đường về
Tôi ơi ! Đừng ủ ê
Mộng tan... tan thật rồi !
Bây giờ tôi còn tôi
Loanh quanh đời mỏi mệt
Bây giờ tôi tìm tôi
Chôn lấp mộng xa xôi !
Lối cũ có quay về
Người xưa nay cũng lạ
Tôi chẳng khóc chẳng cười
Dửng dưng...tôi với người !
Trần Mai Ngân
2-9-2018
GIẬN
GIẬN...
Cứ một lần giận dỗi
Là thêm một cách xa
Mà em luôn nói dối
Không sao...em ổn mà !
Cứ một lần im lặng
Không nhìn nói với nhau
Làm tim em băng giá
Một mình âm thầm đau
Thêm một lần... lần nữa
Có chắc còn lần sau
Ngày mỗi ngày hờ hững
Nên tình đành xa mau...
Canberra trắng màu
Mây trôi xa xôi quá
Em nhũ lòng quên đi
Chuyện đôi ta ...còn gì ?
Canberra 25-8-2018
THÁNG TÁM VÀ SINH NHẬT
THÁNG TÁM VÀ SINH NHẬT
Mình âu yếm đi anh...
Đừng lạnh lùng hay hờ hững nữa
Tháng Tám về rồi... sinh nhật em
Mùa Thu vàng trời cũng xanh thêm
Và đêm đến nhiều sao lấp lánh
Mình tựa vai đi anh
Buổi trưa nơi đây trời im vắng
Thảm hoa vàng cùng cánh đồng xanh
Có tiếng hát anh ru thật êm
Cánh môi say tháng Tám đẹp thêm
Mình ôm nhau đi anh
Và hôn em đi anh
Mừng tháng Tám mừng sinh nhật đến !
Australia 20-8-2018
Thứ Ba, 7 tháng 8, 2018
KHÚC MÙA THU
KHÚC MÙA THU ...
Mùa Thu là mùa của tôi ...
Mẹ sinh tôi ra vào một chiều Thu thật đẹp . Mẹ kể lại chiều đó hoàng hôn nhuộm vàng như một bài thơ và tôi ngơ ngác khóc !
Bao nhiêu là mùa Thu qua ... Tôi lớn lên theo hơi thở , theo cơn gió và theo những giọt mưa Thu thánh thót bên thềm ...
Cũng mùa Thu tôi về nhà chồng . Sáng ấy , lá vàng cùng xác pháo bay lả tả trong sân nhà mà tôi bỏ lại .
Năm nay Thu lại về . Không nhanh , không chậm mà theo một quy luật tự nhiên . Tôi đón Thu và mỉm cười - cũng không vui , không buồn .
Bây giờ tuổi tôi cũng là mùa Thu . Lá vàng sắp rơi ai bảo không đẹp ... Một chiếc lá trội bậc giữa bao nhiêu màu lá xanh ... Chiếc lá vẫn lặng lẽ , đằm thắm vẫn hoà cùng nắng , cùng gió ...vẫn yêu thương và hát lên Khúc Mùa Thu không tuyệt vọng .
Dẫu sao tôi cũng cảm ơn mùa Thu và nói rằng tôi yêu , yêu mùa Thu ....
Trần Mai Ngân
Chủ Nhật, 5 tháng 8, 2018
SAY
SAY
Người ta nói say đất trời nghiêng ngả
Rất tầm thường... ta chả thấy gì đâu
Đôi tay ta bám riết một nỗi sầu
Và trong đó người lên ngôi tình ái
Người ta nói đã say không ngần ngại
Nói yêu ai hay gọi cả dấu yêu
Ta cũng say lại giấu kín một điều
Rất thánh thiện trong tim mình hoài vọng
Người ta nói say như là cơn mộng
Có thực không... hay bởi tại nỗi lòng
Định nghĩa chi tình yêu lắm lòng vòng
Ta rất thật, yêu người như thế đấy!
Người ta nói say con tim đốt cháy
Nhớ nhung nào rừng rực lửa tro than
Ta say tình đi đứng cũng hoang mang
Cứ một lối nhà người ta bước mãi...
Người ta nói say là con tim cháy
Để tình yêu thành khói rồi thành tro
Nhưng ta say là tất cả dâng cho
Tình yêu đó hôm nay và mãi mãi...
Trần Mai Ngân
Tháng 6-2018
Thứ Năm, 2 tháng 8, 2018
NGỔN NGANG
NGỔN NGANG
Ngổn ngang mù rối dây tơ
Giam tôi trong những giấc mơ cuộc đời
Trăm năm đã quá ơ thờ
Đã đi đã đến đã chờ đã xa...
Ngổn ngang mộng ảo phù hoa
Kéo tôi trượt ngã ta bà hoang mang
Dối gian , oan trái xếp hàng
Mơ mơ tỉnh tỉnh ...ngỡ ngàng một tôi !
Mai này về cõi xa xôi
Phù vân chừng ấy đành thôi ...cũng đành !
Trần Mai Ngân
02-8-2018
Thứ Tư, 25 tháng 7, 2018
MẮC CẠN
MẮC CẠN
Em mắc cạn bên bờ hư ảo
Trái tim đau lưng lửng đi, về
Mình vỗ mình với những ủ ê
Ôi... xa lắm chân trời không tới!
Em mắc cạn vòng tay chới với
Tìm bàn tay trống vắng đêm gầy
Con trăng khuyết không đầy duyên phận
Em bao giờ... anh chẳng bao giờ
Em mắc cạn... mắc cạn một đời
Sao bối rối hững hờ nông nổi
Sương và gió cùng hoa thay đổi
Cuộc đêm hời là những tàn phai
Em mắc cạn thối thoát tháng ngày
Mặc xuân hạ thu đông qua mất
Khâm liệm mình nỗi sầu chất ngất
Trăng cùng sao khóc tiễn cung tình...
Em mắc cạn với mỗi mình mình
Những vô hình mù rối lặng thinh
Em mắc cạn mà sao chết đuối
Để hôm nay như đã qua đời !
Trần Mai Ngân
25-7-2018
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)