Thứ Sáu, 29 tháng 12, 2017

CÓ MỘT DÒNG SÔNG ĐÃ QUA ĐỜI...


CÓ MỘT DÒNG SÔNG ĐÃ QUA ĐỜI...


Có một dòng sông đã qua đời đêm qua trong giấc mơ của tôi.

Dòng nước mênh mông thuở nào giờ đây đã cạn kiệt , đám rong rêu Lục Bình cũng gửi phận mình nơi đó và chết khô ! Tôi trở về ngồi khóc một dòng sông...


Mới hôm qua thôi tôi đã nói với dòng sông về thân phận một con người từ lúc được chào đời đến lúc tuổi thu vàng nhạt . Con người đó đã thôi không còn đau khổ , không còn buồn vui ... Con người đó đã gửi gắm tất cả vào dòng sông hãy mang đi và lưu giữ . 

Bây giờ , con sông không còn nữa và người đó sẽ ra sao với những lận đận , bộn bề... Tôi bỗng khóc ! 

Nước mắt lăn dài để tang cho một dòng sông đã cùng tôi cùng người . 

Còn đâu , còn đâu nữa . Dòng sông đã qua đời đêm nay trong giấc mơ mà tôi không sao thức giấc được ...


                                          Giấc mơ miên man... 





Thứ Hai, 25 tháng 12, 2017

NHỚ HUẾ CUỐI NĂM...



NHỚ HUẾ CUỐI NĂM...


Cuối năm rồi Tớ tặng Cậu bài thơ

Ngày hấp hối qua vài tờ lịch nữa 

Mây không bay cứ chùng chình ở giữa

Giữa mênh mông và giữa một tấm lòng...


Cuối năm rồi cạn chén rượu cay nồng

Tớ rót nhé. Cậu này, ta cùng hết

Dưới đáy cốc ngập ngừng là dấu phết ( , ) 

Trong câu văn thuở vụng dại làm thơ...


Cuối năm rồi ngày tháng chẳng đợi chờ

Trôi vun vút cơn mơ chưa kịp thức

Riêng Tớ Cậu vẫn cơ hồ đâu đó

Ú ớ thinh không ủ mộng nghìn trùng


Cuối năm rồi lòng Huế vẫn bão bùng

Nơi Cậu lớn cũng là nơi Tớ nhớ

Quê của Cậu là tình yêu của Tớ

Một mùa xa mãi đợi một mùa sang ! 


                                  Cuối năm 2017





Thứ Ba, 19 tháng 12, 2017

ANH...

     Anh là đường chân trời

     Em đi hoài không tới ! 



Thứ Sáu, 15 tháng 12, 2017

ƠN ANH


ƠN ANH 


Khép chặt mắt không nhìn anh lúc đó...

Anh biết không khao khát đã đổ tràn

Hoá chiêm bao là một cuộc truy hoan

 Em bấu riết...niềm tin mình thành thật 



Nữa đi anh... thật sâu và thật chắc

 Hơi ấm nồng rạo rực dấu đôi tay

Nụ hôn sâu trượt xuống thật là dài

Vào ngực tối miên man vùi chăn gối...



Em rơi...em rơi... cảm xúc rã rời

Da mềm lướt thân trần hơi thở vội

Kiệt cùng tan quên hết những đơn côi

Mật tình yêu ngậm cắn miết đôi môi



Anh ở đâu, em đâu... vết tình sầu

Phút thoáng ảo ta cùng vào tuyệt đỉnh

Lắng im trong nhau nằm nghe nông nổi

Cảm ơn anh dìu em đến muộn màng...
                              

                                                    Trần Mai Ngân - KTD    

                                                               2-12-2017



Thứ Tư, 13 tháng 12, 2017

TỰ THÚ



TỰ THÚ...


Xin tự thú : xa xăm là nỗi nhớ

Của người dưng nhớ mãi một người dưng

Lý trí bảo thôi đừng, đừng như thế

Nhưng trái tim cứ khắc khoải đi tìm...


Xin tự thú lời yêu người thinh lặng

Chẳng sao đâu... dẫu có thốt thành lời

Con sông đó bềnh bồng nhiều sóng gió

Tôi đi qua làm một phận rong rêu


Xin tự thú vùi lấp một tình yêu

Vừa nhen nhúm vừa trổ cành phiền muộn

Để cây gầy chết cả một mùa Đông

Treo trái tình vào những nhánh thinh không


Xin tự thú lòng này xin tự thú

Nào có quên nào có quên được đâu

Trái tim đau vang mãi một nhịp sầu

Rất chầm chậm qua cầu ...con nước khóc !


                              Tháng 12- 2017







Thứ Ba, 12 tháng 12, 2017

TÌM...



TÌM...


Tôi đi tìm giấc mơ tôi

Lạc vào hư ảo xa xôi chính mình

Nỗi buồn nghèn nghẹn nín thinh

Cầm tay là biết đã nghìn trùng xa...



Thứ Tư, 6 tháng 12, 2017

TỪ ĐÓ TÔI LÀ THỤY DU

ĐỂ TỪ ĐÓ TÔI LÀ THUỴ DU 


Đêm mộng du .

    Tôi đã mộng du trên đỉnh mùa Xuân bao năm tháng . 

    ... Tôi đi đến đó bằng đôi chân hân hoan , giục giã . Tôi không nghĩ là mình đi trong giấc mộng. Tôi thấy tôi đi rất thật .

       Và tôi đã gặp N trên chiếc cầu cổ tích. Chúng tôi ngược chiều lướt qua nhau và bất chợt dừng lại. Ánh mắt của N đã níu tôi trượt ngã trong giấc mơ - mà không, là sự thật lúc đó. 

        Tôi thấy mình gần như chạm được vào N . Mái tóc nâu bay rất nhẹ trong gió chiều Xuân. Hương mùi tóc thoang thoảng mà mãi đến giờ tôi vẫn không thể nào quên. 

        Chúng tôi dừng lại - sát na đó như là miên viễn đã cắt bóng hình và in đậm trong trí tôi. Tôi nhớ, tôi nói với N khá nhiều những lời như đã sắp xếp cả ngàn năm mong đợi... Nhưng , N im lặng . Và sát na lướt qua nhau đã hết . 

         Tôi và N lại tiếp tục đi , mỗi người một ngã để qua hết chiếc cầu cổ tích . Nhưng  chúng tôi vẫn không có lời chia tay dù giấc mơ đã chấm dứt. 


           Hết giấc mộng du , tôi tỉnh thức. Và mãi mãi tôi vẫn không quên , vẫn ám ảnh về hình bóng của N trên chiếc cầu ngày Xuân đầu tiên. Để rồi từ đó tôi là Thụy Du ...


                                                    1-12-2017 

                                                  Trần Mai Ngân - KTD .



Thứ Tư, 29 tháng 11, 2017

NGŨ NGÔN TÌNH



NGŨ NGÔN TÌNH


Ngày không mưa không nắng 

Tôi chẳng vui chẳng buồn

Thời gian không gian...lặng

Một nhịp sầu đang tuôn! 


Mây không trôi dừng lại

Im ắng trắng tinh khôi

Lời xa xôi không nói

Có nói cũng vậy thôi! 


Ngày không Đông không Hạ

Sao sốt lạnh trong ta 

Mấy cánh hoa giã biệt 

Bỗng thành người lạ xa...


Thoáng mây mưa đã qua 

Hai bàn tay rỗng tuếch 

Bám tìm vào không trung

Tưởng mộng cũ trùng phùng...


                                Trần Mai Ngân ( 27-11-2017 )



   

Chủ Nhật, 26 tháng 11, 2017

LỜI KINH...


Buổi sáng tôi đọc kinh , bên cửa sổ có một chú Chim lắng nghe chăm chú . 

Hương trầm , tiếng chuông...lan tỏa trong không gian,thời gian. Những nỗi vui, buồn bây giờ trở nên vô nghĩa . Ngay cả tình yêu đôi lứa cũng không còn ý nghĩa chi nữa . Mọi thứ lúc này ...cả thân , tâm tôi như đang an trú trong miền hư vô . Bây giờ , lúc này đây ...mọi thứ đều không mang đến cảm giác chi nữa và cũng không có điều chi phải buồn phiền hay tiếc nuối ! 

Cánh chim bỗng vụt bay đi ngậm theo lời kinh sám hối ...

LỜI KINH

Con chim bên cửa sổ
Nhặt một hạt từ tâm
Trong lời kinh âm thầm
Sáng nay cùng chuông mõ



Hư vô hay tỏ rõ
Lòng thánh thiện đa đoan
Trầm hương làn khói mỏng
Thềm nhà cánh hoa Soan



Chắp tay lời chánh niệm
Diệt trừ nỗi si mê
Yết Đế... thôi đi về
Bỏ bờ kia huyễn mộng



Lời kinh cầu vô vọng
Mây trời cứ trôi đi
Ta nơi này an trú
Trái tim nói điều chi...



                            Con chim bên cửa sổ
                            Ngậm lời nguyện bay đi...

                                                    Trần Mai Ngân ( 25-11-2017 )





Thứ Ba, 21 tháng 11, 2017

GIAN DỐI



GIAN DỐI


       Đêm nay có mảnh trăng hiền

Trắng màu nhàn nhạt sáng miền không nhau

       Đêm nay con sóng lao xao

Nhẹ nhàng gian dối vỗ đau lòng bờ

        Tôi yêu ngờ nghệch tình hờ

Ru mình vô lượng giả vờ của ai...



Thứ Tư, 15 tháng 11, 2017


Lục bát miên man ngày Chủ Nhật ...


CHÀO ĐỜI

    Đa đoan là kiếp của người 

Buồn thì quấn lấy nụ cười đánh rơi 

    Tại sao ta lại chào đời

Để câu thơ mãi ru hời xót xa! 


BUỒN ! 

    Buồn trên những ngón chân đi

Ngày Xuân đã mất tìm gì cho tôi

     Có chăng cái bóng đơn côi 

Cõng tôi về cõi xa xôi cuối trời !


MA! 

     Ta rơi trong vũng ưu phiền

Nghiệp oan trái cứ cột miền mông mênh

      Mộ bia lập chẳng đề tên

Dốc đời lặng lẽ đêm về làm ma 

      Con ma trong cõi ta bà

Tay lần chuỗi hạt... Di Đà xin quên!



Thứ Năm, 9 tháng 11, 2017

THƠ LA THỤY


MỜI CẢ NHÀ ĐỌC BÀI THƠ HAY CỦA NHÀ THƠ LA THỤY .

DÁNG HOA 


         Thuỳ mị trong chiều 

         Bên cầu soi bóng

         Ta như lóng ngóng

         Tim đập liên hồi

         Thoáng nhìn đôi môi

         Thắm trời hạ đỏ

         Rặng mi biếc cỏ

         Khoé mắt hồ thu

         Hồn ta vỗ sóng

         Chiều đông gió lộng

         Đồng vọng âm ba

         Diễm tuyệt dáng hoa

         Bến bờ viễn mộng

         Trùng khơi tình động

         Man mác u hoài

         Trầm mặc liêu trai ...


                         La Thuỵ



Thứ Ba, 7 tháng 11, 2017

XIẾC



XIẾC...


Lấp lánh và lấp lánh

Dưới ánh đèn huyền ảo

Đôi ta diễn viên xiếc

Diễn trò đời trên dây...


Thật nhịp nhàng bàn tay

Khi đưa ra nắm bắt 

Lúc bấu nhau thật chặt

Rồi lại buông rã rời

     Ôi ! Có phải trò chơi? 


Xoay tít và xoay tít...

Rầm rộ tiếng vỗ tay

Ta treo chân lên ngược

Cố không trượt dốc tình

       Xoay, xoay tít... một mình! 


Âm thanh và ánh sáng

Rộn ràng cung bậc sống

Hối hả một tuồng đời

Ta bỏ vội cuộc chơi 

       Cánh màn sân khấu khép!




Thứ Hai, 30 tháng 10, 2017

TRĂNG VÀ ĐÁ

TRĂNG VÀ ĐÁ

Đá và Trăng muôn đời hiện hữu lặng im. Và cũng có những cuộc tình lặng im , lặng im trong hạnh phúc , trong khổ đau tuyệt vọng ... Thế nhưng con người vẫn chìm sâu đắm đuối cả trăm năm cho một tình yêu . 

Mà đúng vậy , đã là tình yêu thì dù sung sướng hay đau khổ đều thiêng liêng cả ... Bởi thế tôi chỉ biết làm thơ tình ...


TRĂNG VÀ ĐÁ 


Trăng im, Trăng đứng mỏi mòn

Đôi ta im lặng có còn bên nhau

Đá im đến cả kiếp sau

Chúng ta có thoát tình mau, tình gần...


Đá, Trăng im lặng ân cần

Còn ta im lặng nên dần dần xa

Trăm năm một kiếp bướm hoa

Rút tơ ta viết khúc ca cho tình


Đá buồn rêu phủ lặng thinh

Giống ta Trăng khuyết một mình với ta

Loanh quanh mãi chốn ta bà

Lặng im như đá... phai nhoà như Trăng! 


                           30-10-2017



Thứ Sáu, 27 tháng 10, 2017

GIẤC NAM KHA

GIẤC NAM KHA 


  Chén sầu, một chén, một mình

Mới hay chếnh choáng cuộc tình hư không

  Rót vào, cạn cả mênh mông

Mới hay loang loáng đời trông ngỡ ngàng...


    Ly bôi đã đổ đã tràn

Chiều Thu ngan ngát sao vàng úa tôi

   Cơ hồ sông cũng đơn côi

Lục Bình tím ngắt xa xôi mộng tàn


    Thụy Du một giấc mơ hoang

Cơ hồ tôi lại trăm ngàn vết thương

     Bây giờ ở giữa con đường

Tôi đi bỏ lại phố phường lạ xa


     Mai sau tỉnh giấc Nam Kha 

Tôi ngồi rót rượu... Thiên Hà khóc nhau!  


                           Cuối Thu 2017



Thứ Tư, 25 tháng 10, 2017

CHẾNH CHOÁNG SẦU




CHẾNH CHOÁNG SẦU...


Chênh chếch Trăng

Chếnh choáng sầu

Mây ngưng trôi...

      Nỗi buồn cút côi tội nghiệp 

      Loang ra, loang loáng kiếp người

Soi mình 

      Gãy khúc yêu đương 

     Đọng lại - nụ cười còn một nửa! 






Thứ Sáu, 20 tháng 10, 2017

CHO NHAU ..


CHO NHAU...


   Cho nhau từ thuở ấu thơ lúc còn hình hài mẹ mang đến khi mẹ sinh ra và cả tiếng khóc chào đời...

   Vóc dáng ấy theo năm tháng thành một thiếu nữ có đôi má, môi màu hồng đào. Tóc nâu, mắt nâu hay sầu khi chiều buông hay mưa xuống .


   Cho nhau chẳng tiếc gì nhau 

Cho anh cả nụ cười cũng như nước mắt rất thật thà nhưng có khi phải chôn giấu vào tim.

Cho nhau những hân hoan hạnh phúc cũng như những rã rời khổ đau của một đời người, của một tình yêu nhưng không hề tuyệt vọng .

     

     Cho nhau cho mãi về sau, về sau...

Cả khi không còn bên cạnh, cả khi không còn nói được cùng nhau những lời nhung nhớ, yêu thuơng.

Cho nhau cả gãy vỡ và vấn vương .

Cho hết về sau, về sau...

Để rồi lại đi tìm, lại hoang mang. Xin lại từ đầu...


       Nhưng không!  Đã cho, đã nhận và mọi thứ có phải vẫn tròn nguyên trọn vẹn...

       Cho nhau chẳng tiếc gì nhau...

                                                                                                     19-10-2017


Thứ Năm, 12 tháng 10, 2017

CHỈ CÒN IN DÁU NỤ CƯỜI

CHỈ CÒN IN DẤU NỤ CƯỜI ...


Trên tấm ảnh ...

Chúng ta chỉ còn in dấu nụ cười

Không phai nhạt theo năm dài khốn khó

Mắt môi cũ in hình hài méo mó

Đâu tròn nguyên như của thuở ban đầu...


Câu thơ cũ ví từng phân hạnh phúc

Như Sâu đo tôi đã gửi cho người

Buông đôi tay số phận cũng mỉm cười

Ta sánh bước hay là ta lạc bước! 


Trên tấm ảnh

Vẫn còn nguyên khuôn thước

Chuyện trăm năm nào đã gọi vàng phai

Nếu một mai và nếu có một mai

Tôi vẫn thế nói lời xin xưng tội


Chúa Phật nào cần chi đâu cứu rỗi

Khi chúng ta đã nguyện thệ cùng nhau

Dẫu vui buồn hay có lắm đớn đau

Cũng gánh chịu than van chi lầm lỡ


Trăm hương hoa những đêm dài bỡ ngỡ 

Cũng lặng im, trăng có khóc với người

Cánh đồng hoa đã một sớm thắm tươi

Tôi hoài vọng tìm chi điều bất tận !


                                                       10-10-2017


Thứ Hai, 9 tháng 10, 2017

ĐÊM THIỀN


 ĐÊM THIỀN ...


Đêm nay anh thiền định
Thắp giùm em ngọn nến
Thở giùm em thật sâu
Cho tan biến nỗi sầu


Đêm nay em thiền định
Hương Ngọc Lan quanh đây
Hít vào lòng ngất ngây
Trần gian đã bao ngày


Đêm nay ta thiền định
Cùng chung một bầu trời
Ngàn sao xa diệu vợi
Hít thở định mệnh đời...


Đêm thiền định... đêm trôi
Hít thở điều xa xôi
Trái tim giam ngục tối

Giọt lệ thiền trên môi! 




Chủ Nhật, 1 tháng 10, 2017

ĐÊM THU


ĐÊM THU...

               Một dải Ngân Hà lấp lánh vây lấy vầng Trăng đầy tròn khi màu xanh, khi màu vàng. Loáng thoáng trên trăng có dáng của Hằng Nga trăm năm diệu vợi... không biết vui buồn. Cứ mãi khuôn trăng đầy đặn, nụ cười hiển nhiên xa vắng...


Đêm Thu

             Một và nhiều kỷ niệm kéo về... Nào là khăn voan áo cưới, xác pháo và hoa Giấy rơi rơi... Nào là hụt hẫng hoang mang khi qua đi thời thiếu nữ...    

  Lâu ngày, nhiều tháng, qua năm...qua năm tất cả trở nên im ắng như đám mây nhiệm vụ là phải trôi đi theo gió!


Đêm Thu              

             Một trái tim thức giấc và thấy nó vẫn còn đập. Đập để nuôi nhịp thở sáng, trưa, chiều, tối...

  Lắm lúc trái tim buốt đau khi chợt nhận ra nó đã phai úa và chẳng còn bao lâu nữa!


Đêm Thu               

                Có những hội ngộ, có những chia tay. Đôi khi chỉ là tạm biệt, nhiều khi là vĩnh viễn. Con người ta hay rơi lệ khóc người, khóc mình...

     Sắc không hư ảo . Rồi cũng quên và quen thôi! 


Đêm Thu            

                 Thiền! Quạnh vắng lắm âm thanh đêm thật thà yên lặng... Thở, thở... nghĩ đến một điều hay một người duy nhất  luôn canh cánh bên lòng...    

   Thiền ! Thở và nghĩ. Thở và nghĩ . Đêm Thu . 

              

                                        Mùa Trung Thu 2017



Thứ Năm, 28 tháng 9, 2017

HOÀI NGHI



HOÀI NGHI 


Anh hoài nghi em

Hoài nghi mãi vầng trăng khuyết nửa

Không tròn đầy như thuở mười lăm

Những giận hờn đôi mắt xa xăm

Đầy giông bão về nơi xa lắm! 


Anh hoài nghi em

Hoài nghi môi hồng đào thơm ngọt

Không thật thà chỉ cảm xúc thăng hoa

Giận đôi tay hương ngát ngọc ngà

Anh xô hết tình nghiêng chao đảo...


Anh hoài nghi em

Hoài nghi đất trời đầy giông bão

Để xa xôi lặng lẽ nơi này

Bóng nguyệt soi cứ thế không đầy

Có nước mắt không tỏ bày rơi xuống...


Anh hoài nghi em

Hoài nghi cả sóng xô cuồn cuộn

Dập dồn say phiến đá lạnh lùng

Tiếng vang dội muôn trùng phiền muộn

Con sóng tình vỗ một âm thanh...


Anh hoài nghi em

Hoài nghi mưa nắng cứ loanh quanh

Để người nhận nghe lòng quạnh quẽ

Câu xưng tội chiều nay nói khẽ

Là Chúa ơi! Con nhỡ yêu người!


                        Trần Mai Ngân





Thứ Ba, 26 tháng 9, 2017

CÓ NHỮNG ĐIỀU EM IM LẶNG


CÓ NHỮNG ĐIỀU EM IM LẶNG...



Có những điều...
Em im lặng và anh không nói
Đôi khi là ngọn gió của Thu
Rất nhẹ nhàng khe khẽ như ru
Đến tuyệt đỉnh tình yêu mộng ảo...



Cũng có lúc
Như con sóng dập dồn điên đảo
Nhấn chìm nhau khát nhớ xanh xao...
Hay nhiều khi là những cơn đau
Xoáy buốt rát trái tim bất định



Những điều ấy
Em yên lặng và anh không nói
Chỉ âm thanh sóng gió biển khơi
Cuộn chúng mình ném giữa cuộc chơi
Của đời sống mông lung huyền ảo



Anh có hiểu

... những điều ta không nói
Nào xa xôi nào ngăn cách đâu anh
Biển với Trời kề gần sát rất xanh
Mà sao lạ, mà mong manh đến vậy!



Anh có hiểu

... những điều em không nói
Là muôn trùng là mãi mãi không anh
Cứ lặng im...đừng trách cứ trái tim
Nó vốn dĩ mong manh và dễ vỡ...
                                            Trần Mai Ngân


Thứ Năm, 14 tháng 9, 2017

TUỲ BÚT GIẤC MƠ


GIẤC MƠ 



 Chiếc bình thủy tinh có hình dáng như giọt nước mắt long lanh thật đẹp . 


  Bên trong là những viên trà ngọt của nhiều loại bông hoa , bông hoa Hồng, hoa Nhài, hoa Cúc... Những bông hoa với sắc màu của mùa Thu thật buồn và đẹp. Màu trà vừa hồng, vừa vàng, vừa ánh nâu... Mùi hương tỏa ra dịu dàng, thoang thoảng nhưng cứ quyện lấy cả người ta! 


  Có một bàn tay rót trà vào hai chiếc ly cũng bằng thủy tinh lấp lánh . Một chút khói bay lên trong đêm...nhưng không phải là khói mà là mùi hương của tỉnh giác . Cứ thế, đêm yên lặng, đêm mênh mông.   Hai tay nâng niu ly trà thơm. Ly trà làm ấm áp bàn tay đã nhiều lạnh lùng, làm đầy bàn tay trong băng giá đơn côi. 


  Có giọng nói của ai rất mơ hồ...nhưng không phải... mà là tiếng gọi, tiếng gọi vang tan vào hư không, ngân vang, ngân vang... Âm thanh ấy như thảng thốt, hốt hoảng... và rồi đôi tay vô tình đã làm rơi vỡ chiếc bình thủy tinh.   

  Những mảnh thủy tinh luênh loáng trong nền đêm . Con trăng của đêm hăm ba tháng Bảy hao gầy soi rọi lệch lạc vào những mảnh thủy tinh vỡ.     Lúc này, những mãnh thủy tinh lại lấp lánh như kim cương.  


   Những mảnh thủy tinh trong suốt vỡ nát của đêm bỗng giống như viên pha lê , viên kim cương thật diễm lệ và lấp lánh!   

  Đêm vẫn yên lặng !







Thứ Bảy, 9 tháng 9, 2017

NÓI DỐI


NÓI DỐI 



Đêm qua anh mất ngủ
Bởi nhớ em vô cùng
Biết rằng anh nói dối
Lòng em vẫn bồi hồi...



Sáng nay trong vườn sớm
Hoa Tường Vi đâm chồi
Anh nói: nhớ không yên
Đứng ngồi sao vô vị...



Cả đời anh mộng mị
Bởi vì anh yêu thương
Cả đời em vấn vương
Dù lời anh không thật !



Đêm qua anh mất ngủ
Bởi nhớ em vô cùng
Biết rằng anh nói dối
Lòng em vẫn bồi hồi...




Chủ Nhật, 3 tháng 9, 2017

NÀY THÁNG CHÍN

NÀY THÁNG CHÍN



Này tháng Chín, này Thu vàng, này tháng Chín
Xin nâng niu ngày tháng cũ đi tìm
Bước khẽ nhé lá khô đừng xào xạc
Bởi âm thanh làm vỡ tiếng yêu nhau! 



Này tháng Chín, này Thạch Thảo, này tháng Chín
Nhớ đừng quên những giấc đã chiêm bao
Dẫu bên đời không lắm chuyện ngọt ngào
Em cười nhé đóa hoa tươi Thạch Thảo



Này tháng Chín, này trăng sao, này tháng Chín
Ánh trăng gầy ru giấc ngủ em ngoan
Đêm Thu xưa hoang tưởng mộng Thiên Đàng
Em tròn giấc ta thương đời mộng mị



Này tháng Chín, này dấu yêu, này tháng Chín
Đưa đôi tay ta níu chặt nghìn trùng
Mắt nâu đẹp đừng mịt mùng ảo não
Ta trong nhau hiện thực một tình yêu 



Này tháng Chín, này dấu yêu, này tháng Chín!


                                                                                     Gửi Dấu Yêu !



Thứ Bảy, 2 tháng 9, 2017

TÌM BÓNG


TÌM BÓNG ! 

   

Đêm yên lặng . Tôi hỏi Bóng .

- Mình có nhau , bên nhau từ bao giờ thế Bóng ...

Bóng : Từ lâu lắm rồi tại M không biết thôi !  

- Tôi là ai ... 

Bóng : M là tôi và tôi cũng  là M . 

- Vậy sao có lúc tôi không thấy Bóng bên cạnh mình ... Tại sao có lúc Bóng bỏ mặc tôi ...

Bóng : Không !  Mình vẫn luôn cạnh nhau . 

            Khi mưa Bóng và M là một .

            Khi ngày không nắng Bóng và M cũng là một . 

            Khi M ngủ , Bóng cũng ngủ ta cùng vào một giấc mơ . 

- Tôi phải làm sao để tôi và Bóng mãi có nhau ...

Bóng : Hãy tự nhiên và thuận theo Duyên , M nhé !  Khi ngày , khi đêm , khi nắng , khi mưa ... ta vẫn tồn tại bên nhau đấy thôi . 

Như đêm nay trong nỗi quạnh hiu , hụt hẫng có phải Bóng vẫn bên cạnh M không ... 

- Nhưng Bóng đâu ngờ ...

Có một điều là tôi biết khóc , giọt nước mắt lăn dài trên má là có thật . Còn Bóng thì không . 

Làm sao hiểu ! 


 

Tôi là em và em cũng là tôi ...( ca từ Trịnh Công Sơn )



Thứ Tư, 30 tháng 8, 2017

MẸ LÀ HƯƠNG TRẦM




VU LAN 


MẸ LÀ HƯƠNG TRẦM

    


      Mẹ là nén nhang trầm vừa tỏa hương vừa rụi tàn !

  *** Khi mang con...

Mẹ ve vuốt , vỗ về con hãy ngoan nào, hãy để nỗi buồn mẹ nguôi dịu, để mẹ quên đi mà chỉ nghĩ đến con . Một hình hài trọn vẹn đang lớn dần theo mẹ từng ngày... từng ngày! 


*** Khi con ra đời...

Mẹ đón con với nụ cười và cả giọt nước mắt khi nghe tiếng con khóc khỏe mạnh vang lớn nhất phòng sanh. Mẹ mỉm cười cảm ơn cuộc đời .


Năm tháng trôi qua từ con ấu thơ đến trưởng thành mẹ chỉ biết sống vui, buồn và thở theo con. Mẹ đã không nghĩ và nhớ đến mình là ai nữa, chẳng cần chi vui buồn... Mọi thứ trên đời như không có gì quan trọng với mẹ hơn là con. Con đã là tất cả. 

Rồi con vu qui, rồi con trai sẽ lấy vợ . Con ra đời làm việc .

Mẹ hạnh phúc vì nhiệm vụ đã hoàn thành . Con của mẹ đã nên người , một người rất đàng hoàng tử tế ! 


*** Góc của Mẹ 

Bây giờ thì mẹ sẽ thu về bóng mình, thu về góc của mẹ .

Làm sao khỏi đến lúc mẹ chậm chạp nhớ, chậm chạp đi đứng , chậm chạp trả lời... Ôi ...lúc ấy có lẽ mẹ cần con thuơng yêu biết chừng nào. 

Con hãy kiên nhẫn đợi mẹ nhớ , đợi mẹ một chút thôi con nhé ! Để mẹ từ từ nhớ ...như thuở nhỏ mẹ đợi con cố nhớ tên gọi một đồ vật mà mẹ mới vừa dạy con. Hoặc có lúc mẹ sẽ ngớ ngẫn hỏi mãi một điều nhiều lần ...xin con hãy đừng giận dỗi mà hãy nhớ lại ngày xưa mẹ đã dịu dàng trả lời mươi lần hơn chỉ một câu hỏi của con. Và còn nhiều nhiều điều nữa con ạ , kể sao cho hết ...


Tà huy nhuộm vàng cuối Thu . Rồi cũng đến lúc mẹ nói lời chia tay con . Bao nhiêu năm tháng mẹ con mình có nhau con nhỉ... Con có nhớ và đã có nhìn kỹ gương mặt của mẹ , màu mắt của mẹ , môi cười tươi hay héo hắt của mẹ ...như mẹ đã thuộc từng đường nét trên người của con...

Hãy ngắm nhìn kỹ con nhé , khi còn có thể và hãy nói lời yêu thương nhất khi còn có thể ... Chắc chắn rồi tất cả sẽ mất đi , vĩnh viễn không còn quay lại cùng con lần nào nữa . Là một ngày mẹ phải buông tay con ra và bỏ con đi mãi dù lòng mẹ không nguôi yêu thương , không muốn xa lìa...


Vu Lan đến mọi người chúc tụng nhau về MẸ .

Mẹ thì lại muốn chúc con của mẹ luôn mãi hạnh phúc trong cuộc đời này .

Còn mẹ , riêng mẹ ...mẹ chỉ xin mãi là nén nhang trầm vừa tỏa hương vừa rụi tàn theo năm tháng đã dành hết cho con .❤️❤️



                                                                                 Gửi An Nhiên và Minh Huy <3





Thứ Sáu, 25 tháng 8, 2017

MẤT



MẤT...


Tạ ơn đời khốn khó

Đưa ta lại gần nhau

Tạ ơn đời chiêm bao

Một cuộc tình xanh xao


Tháng Tám có qua mau

Rủ đi mùa đã cũ

Dắt tay nhau đọa đày

Qua vũng lầy cơn say


Tạ ơn đời chẳng hay

Người rời như giấc mộng 

Tôi học bài sắc không

Nhưng đau nhói trong lòng...


Không quen được mất người 

Tôi học cười, học khóc 

Tạ ơn đời mưa móc

Ta chẳng còn của nhau!



Chủ Nhật, 20 tháng 8, 2017

TUỔI TÔI



TUỔI TÔI...


Tôi đứng giữa tháng Tám gọi tôi ơi
Tôi đứng giữa cuộc đời...Thuỵ du ơi!
Mùa Thu về đây chưa hay Thu trôi
Ảo vọng nơi xa xôi vàng nến thổi...


Xoè tay đếm một...hai ...mấy mươi rồi
Quanh tôi, quanh ai...ai...còn chi nữa
Ngửa mặt nhìn trời xa, mặt đất nhoà
Trái tim mù loà lối...quơ tìm tay...
Bóng tối có ai không
Thấy mênh mông...


Một ngày Thu
Tình yêu quay vội lại
Tôi ngất ngây
Chìm hoài trong men say
Tôi loay hoay...


Xoè tay đếm bốn... năm ... những trăng rằm
Mộng dưới hoa tròn đầy người có hay
Tuổi tôi vừa qua đây vẫn mê say
Yêu người đến hôm nay - lá Thu bay!


                                                                       20-8-2017





                                            

Thứ Năm, 10 tháng 8, 2017

BÓNG NẮNG

BÓNG NẮNG


Những bóng nắng cứ vỡ òa trên ngực

Như đè lên thêm nặng nỗi nhớ anh

Lời tự tình không thốt được âm thanh

Nên câm nín vờ như không, không có


Những bóng nắng in hoa tươi nhảy múa

Như bài ca hát chỉ cho riêng anh

Và mãi mãi làm chiếc lá thật xanh

Cho màu sắc hương đời xin bất biến


Những bóng nắng vẽ thêm nhiều nhịp điệu

Của đời mình sao cứ mãi khác nhau

Để xa rồi gặp gỡ giấc chiêm bao

Giữa mơ thực một làn ranh vô định...


Những bóng nắng trưa nay làm minh chứng

In đôi ta trên thuyền nước mênh mông

Để cả đời cứ đợi một bến sông

Thuyền đầy khẳm chở tình về miên viễn...





Thứ Ba, 25 tháng 7, 2017

TƯƠNG TƯ ĐÊM MẦU VÀNG



Tương tư em hạt bụi
Tàn phai đóa hoa môi
Vàng trải sau lưng tôi
Vàng cả đêm đơn côi


Tương tư em hư vô

Bao năm giọt lệ khô

Cho đôi mi đợi chờ
Để đôi bờ chênh vênh



Tương tư em gọi tên
Tháng Tám chạm mông mênh
Đêm sâu nghe tiếng thở
Ai chong đèn làm thơ 


Tương tư em... tương tư
Vàng cả Thu không ngủ
Ngoài phố xe chạy vòng

Đường nhuộm vàng thinh không! 





Thứ Sáu, 14 tháng 7, 2017


RU NGÀY- RU TÌNH


Tôi đi quanh một ngày đã tắt

Tôi đi quanh cuộc đời xế bóng

Bỗng em về ru lại tình tôi

Thoảng hương trầm ngày cũ tinh khôi 


Tôi đi quanh nỗi buồn hấp hối

Có tay em ngón dài níu lấy

Kéo tôi ngồi kể chuyện xa xôi

Nước mắt nào- ngọn nến lệ rơi 


Ru đi em, ru đời đi em

Ru mi ngoan đêm dài xin thêm

Quên đi em dối gian của người

Ru đi em môi cười cho nhau...


Ta đi quanh một ngày lê thê

Ơn cho nhau đi về đam mê

Ta ru nhau, ru đời qua nhanh

Ta đi quanh lối mòn quẩn quanh!



Thứ Ba, 11 tháng 7, 2017

KHẮC VÀO GIÓ


Người đi, ừ nhỉ người đi thật

Tôi cắn vào môi khi chia ly

Tay nắm bàn tay đừng với gọi

Tan nát chiều... cứ để người đi!


Xa nhau, ừ nhỉ xa nhau vậy

Vá víu trăm năm một nụ cười

Mắt đã xa rời không trở lại

Lúc ở cạnh nhau đã vắng rồi!


Mất nhau... mất nhau... mất nhau thôi

Cầm bằng như nước hai bờ trôi

Mai người về lại nơi đã gọi

Khắc vào gió cũ mộ bia tôi! 



Thứ Bảy, 8 tháng 7, 2017

VÀNG PHAI

Đỏ úa vàng phai cả một mùa

Tôi ngồi đếm lại tuổi thu xưa 

Xoè tay nhẫm mãi bao năm tháng

Ấp úng trên môi chẳng thành lời...


Đỏ úa vàng phai cả một đời

Nước mắt đằng sau những nụ cười

Buồn vui chia mãi đôi bờ lở

Tôi giấu trong tim mỗi một người


Đỏ úa vàng phai đã vàng phai...

Tôi về bến cũ chẳng còn ai

Mênh mông sầu thẳm Thu đang tới 

Vẫn giấu trong tim mỗi một người!










Thứ Năm, 29 tháng 6, 2017

EM CẦN ANH 


Em cần anh đến lạ

 Không chỉ để nói yêu

Mà hơn thế rất nhiều

Là diệu kỳ cuộc sống...



Em cần anh mọi lúc

Trong khúc chiết cuộc đời

Lúc xanh khi tím biếc

Ở cạnh em đừng rời...



Em cần anh cả đời

Dù mình xa cách lắm

Hai nhịp điệu khác màu

Biết làm sao làm sao...



Em đau, trái tim đau

Sao cần anh đến vậy

 Mà mình vẫn mất nhau

Ngày tình là chiêm bao!



Thứ Bảy, 24 tháng 6, 2017

TIẾNG THỞ...THỞ DÀI!


Đêm nghe tiếng thở

Tiếng thở...thở...dài

Thương phận người ...người hôm nay

Đầy khuyết con trăng phôi phai đợi chờ


Đêm nghe tiếng thở

Ngậm ngùi...ngậm ngùi

Mãi hoài không có niềm vui

Hai tay rời rã buông xuôi bởi vì...


Nước mắt tràn mi

Tiễn nhau...tiễn nhau 

Đời không có phép nhiệm mầu

Ngày bên nhau đã còn đâu hởi người!


Duyên phận nửa đường

Dặm trường đành xa

Tuổi đời như một cánh hoa

Nổi chìm rồi cũng nhạt nhòa lênh đênh!


Cố quên cố quên

Chàng ơi! chàng ơi

Đêm nghe tiếng thở

Tiếng thở...thở...dài!