Chủ Nhật, 20 tháng 12, 2020

CHÙM THƠ 1-2-3

 






THƠ 1-2-3

**CHÌM NGẬP TRONG ĐÔI MÔI ĐỜI KHỐN KHÓ

Quyện chặt men tình chắt chiu
Mùa đông phố đìu hiu, bóng chiều đổ ngã

Vội vàng em và cũng vội vàng anh
Cây thông xanh tháng mười hai trỗ muộn
Chúa cứu thế vinh danh tình độ lượng! 

**ĐƯA BÀN TAY EM ĐẶT BÊN NGỰC TRÁI CỦA ANH

Trái tim thì thầm lời kinh thánh
Chúng ta nguyện bên nhau dài lâu, bền sâu

Bing bong...bing bong...giáng sinh...giáng sinh
Bing bong...bing bong...giáng sinh...giáng sinh
Đưa bàn tay em níu kéo thinh không...

**NHAN SẮC NHU MÌ MÙA XUÂN

Đã lâu rồi đợi anh về gõ cửa
Ngực trầm hương thở vội...say đêm

Con trăng cuối tròn mờ như ảo ảnh
Thoáng hiện rất gần cũng rất xa xăm
Nhan sắc nhu mì em vẫn đợi anh! 

**ĐÊM NAY QUỲNH HOA TRỞ MÌNH TRÊN NHÂN GIAN

Hương vẫn cũ cứ nồng nàn quyện chặt
Anh và em hai góc đời định mệnh

Nhạt nhoà nhau hay tan biến vào nhau
Đêm thanh cao thánh thiện gửi trao
In hằn trên cát cất vào lòng biển cả! 

**TRÔI TRÊN DÒNG THỜI GIAN NỖI BUỒN CỦA CHÚNG TA

Mùa đông xám xịt màu xa cách
Những chuyến bay đi về đóng băng 

Em tìm anh và anh tìm em
Dòng email ...đôi tay lạnh cóng gõ trên phím cứng ngắt
Ngày mai rồi trời lại đẹp phải không anh? 

Trần Mai Ngân

Thứ Ba, 8 tháng 12, 2020

PHIÊN KHÚC MÙA ĐÔNG

 


PHIÊN KHÚC MÙA ĐÔNG 

Có mùa đông đi qua đi qua
Có tình yêu bay xa bay xa 
Có con chim thật thà thôi hót
Trời chẳng xanh mây xám một màu vương...

Và em dường như dường như
Không còn tha thiết nữa...không còn...
Chẳng hiểu vì sao tất cả không còn!

Bây giờ, bây giờ và ngày mai
Em mang hư vô thả về trời
Lời xưa, lời xưa không còn thanh âm nữa
Đã im rồi...cung bậc của tình yêu! 

Trần Mai Ngân

Thứ Ba, 1 tháng 12, 2020

DƯỜNG NHƯ MÙA ĐÔNG ĐI NGANG QUA...

 


DƯỜNG NHƯ MÙA ĐÔNG ĐI NGANG QUA...


Dường như có mùa đông đi ngang qua 
Dường như tiếng chim hót rất thật thà
Và dường như giống hệt ngày hôm qua
Ngày ta có nhau dòng sông im lặng...

Dường như thu bỏ đi nên giá lạnh
Đôi tay em tê cóng tháng mười hai
Chỗ đất thơm nay còn dấu chiếc hài
In thật đậm lần nhón chân run rẩy...

Mùa đi qua - mùa ân tình phụ rẫy 
Tháng mười hai thôi tưởng tiếc làm gì
Xuân hay Thu làm hoen úa xuân thì
Nên gãy cánh thần tiên đêm mộng ảo 

Tháng mười hai đã không còn giông bão 
Lòng yên nguôi thanh thản đón mùa đông
Chợt nhận ra đời là những sắc không
Xuân Hạ Thu Đông... rồi xuân trở lại...

Thức đêm nay viết tròn bài dạ khúc 
Cho tình em... và chúc phúc tình anh
Xin cây đời hoa lá mãi đẹp xanh 
Mừng tuổi mới anh nơi xa hạnh phúc! 

Trần Mai Ngân
Tặng N ngày 1-12❤️

Thứ Ba, 24 tháng 11, 2020

TẢO TẦN

 



TẢO TẦN

Em tảo tần vun đắp
Giấc mộng xanh hai mươi
Mười năm rồi thêm mười
Mộng héo gầy chết non...

Em tảo tần chăm bón
Cây tình đẹp như  mơ
Lời anh nói tựa thơ
Cho người ta phổ nhạc

Riêng chúng mình lợt lạt
Hoa trái vị đắng cay
Tảo tần cũng chia hai
Còn chi vun vén nữa...

Lạy Chúa Phật... đổ thừa
Chẳng may là duyên kiếp
Hồng nhan phải nắng mưa
Kiêu sa mấy chẳng vừa!

Em tảo tần vun đắp
Giấc mộng xanh hai mươi
Mười năm rồi thêm mười
Mộng héo gầy chết non...

Trần Mai Ngân

Chủ Nhật, 15 tháng 11, 2020

DÌU NHAU






DÌU NHAU...

Dìu nhau dưới bóng nợ nần
Nửa trăm năm giữa đã gần đã xa
Bây giờ như bóng mây qua
Đã không còn nữa chỉ là buông xuôi...

Hôm nay tôi với một tôi
Vẫn còn ở đấy mà thôi hết rồi 
Lòng như sóng nước mồ côi 
Đã không quay lại đã thôi chẳng còn!

Nương nhau năm tháng mỏi mòn
Để cho an lạc vỗ tròn muôn niên
Dìu nhau với cả tôn nghiêm
Ưu phiền cất giữ lặng im đi cùng...

Xin cho ẩn náu trùng phùng
Xin nhau xoá vết lạnh lùng đã tô...

Trần Mai Ngân

Thứ Bảy, 31 tháng 10, 2020

TRÀ LENG ƠI...

  




TRÀ LENG  ƠI...


11 ngôi nhà bên bờ suối
Ơ đó có những đôi vợ chồng hiền hoà hạnh phúc
Cuộc sống giản đơn không lợi danh chen chúc
Họ trồng hoa mầu đánh cá đổi bữa cơm...

Bỗng một hôm ... một hôm...
Thiên nhiên nổi giận san bằng trong bùn cát
Không kịp hốt hoảng không kịp nguyện cầu ...không thể làm gì khác
Họ ra đi trong đôi mắt ngỡ ngàng mở trừng trừng và hỏi tại sao...

Người mẹ ra đi khi đang ru con ngủ 
Lời ru chưa tròn con còn cười với mẹ ư a ...
Líu ríu ngoài sân có tiếng đàn gà
Kêu chim chíp buổi trưa yên ả

Có thể... anh và cô gái hẹn hò cưới gả
Vào mùa đông sau vụ lúa bội thu
Giờ đau thương cùng chôn trong cảnh mịt mù
Ai còn ai trong ngôi làng thơ mộng

Có em nhỏ học lớp năm bài tập ngày mai còn dang dở
Và sẽ chẳng bao giờ em đến lớp
Trả cho cô bài đã học thuộc lòng
Em đi mãi tuổi hồng định mệnh...

Trà Leng ơi... nước mắt sao khô cạn 
Tôi thét gào kêu sảng chẳng thành câu
Trăm năm còn mãi nỗi sầu
Dân tôi khốn khó một mầu tang thương...

Trần Mai Ngân

P/S: Kỷ niệm , viết trong bv ngày 29-10-2020! 

Chủ Nhật, 18 tháng 10, 2020

QUÊ TÔI MÙA NƯỚC NỔI

 




QUÊ TÔI MÙA NƯỚC NỔI 

Tôi được sinh ra tại Sài Gòn nhưng lớn lên ở miền Tây. 
Cái nơi mà được xem là mưa thuận gió hoà , con người thì thật thà và hiếu khách ! 
Miền Tây quê tôi không có bốn mùa rõ rệt. Không có mùa Thu lá vàng để mơ mộng ngắm lá Bàng rơi mà làm thơ, cũng không có những ngày đông giá rét như Hà Nội để được ngồi đan áo len cho người mình thương...
Quê tôi chỉ có hai mùa mưa nắng và trong đó đặc biệt là mùa nước nổi .

Hằng năm cứ vào khoảng tháng 7 đến tháng 10 âm lịch ( tức tháng 8 đến tháng 11 dương lịch ) là con nước từ thượng nguôn sông Mekong lại đổ về đồng bằng sông Cửu Long tạo thành một biển nước mênh mông nhất là ở các tỉnh Đồng Tháp và An Giang. 
Tôi ở Vĩnh Long nên không ảnh hưởng nhiều . Chỉ có những ngày cao điểm của con nước 17 hay 30 thì sông Tiền dâng lên đầy tràn bờ ....và trong thành phố những con đường còn thấp bị ngập nước theo triều cường lên xuống...Người dân ở đây đã quen theo con nước hằng năm lại quay về nên vẫn sinh hoat bình thường . Còn các em nhỏ có vẻ thích thú vì được nhìn nước , lội nước ...Nhớ lúc nhỏ tôi rất thích mùa này vì được lội nước khi đi học về và tôi hay xếp những con thuyền giấy thả chúng với nhiều mơ ước mong thuyền đi ra biển... Giờ thì tôi thấy đúng là trẻ con, thuyền mong manh quá sao ra được biển khơi...

Trở lại mùa nước nổi , tuy có nhọc nhằn trong việc đi lại nhưng thiên nhiên cũng bù đắp cho người nông dân những cánh vật và sản vật tuyệt vời trong cuộc sống. Đó là một sức sống tràn đầy cho những cánh đồng Sen, Súng , cỏ năng , rừng Tràm thêm xanh tốt ...Tất cả như được mặc vào một chiếc áo mới đẹp màu xanh rực rỡ...và chim khắp nơi lại bay về làm tổ . Có thể nói đây là mùa sinh sôi nảy nở ở vùng đất này...

Mùa nước nổi thiên nhiên cũng hào phóng ban tặng cho người dân nơi đây những sản vật tuyệt vời như cá Linh,  cá Lòng Tong non cho ra nhiều món ăn ngon như lẫu Cá Linh , cá Lòng Tong chiên giòn hoặc kho tiêu thật đậm đà và ấm áp trong mùa nước lũ...
Mùa này các bạn sẽ thấy những cánh đồng hoa Súng, hoa Điên Điển thật đẹp và nó cũng là những món ăn đặc sản cho những ai yêu thích...Cọng Súng dùng ăn kèm với lẫu Mắm , chấm cá kho tiêu, làm các món gỏi hấp dẫn hoặc bông Điên Điển xào tép rong nha các bạn... Còn nữa , nồi canh chua hay sang hơn là đĩa bò xào bông Điên Điền...bạn sẽ ăn liền ba chén cơm ngon đó....

Ngoài phần ẩm thực mùa nước nổi còn cho những ai yêu thích thiên nhiên và muốn khám phá những điểm đến lý thú sẽ có nhiều ấn tượng khó quên...
Mời các bạn đến Rừng Tràm Chim tại Gáo Giồng nhé...Chỉ việc ngồi trên chiếc xuồng ba lá thú vị xuôi theo con kênh đi vào vùng nước xem những loài chim lạ bay về làm tổ...chúng ta sẽ thấy thiên nhiên đẹp và kỳ diệu đến dường nào...
Các bạn cũng không thể bỏ qua rừng Tràm Trà Sư nhé! Ở đây, chiếc xuồng máy sẽ chở các bạn như đi sâu vào khu rừng bí ẩn đầy màu xanh của cây lá, của dòng bèo bát ngát màu xanh non ...và phía trên đầu ta là hoa Tràm trắng lung linh rung rinh trong gió với tiếng kêu của muôn chim lạ gọi nhau bay đến tìm thức ăn...
Bạn cũng đừng quên ghé thăm kênh Vĩnh Tế ở An Giang để trải nghiệm cuộc sống của dân miền  Tây sông nước nha. Ở đây bạn hãy thử vào vai người nông dân bắt cá đồng , hái hoa súng, hoa điên điển và tự nấu cho mình cùng gia đình món ăn mùa nước nổi...Lúc này bạn sẽ cảm nhận hạnh phúc sao mà giản dị và bình yên đến vậy...Một bữa cơm quây quần bên người thân thật ấm áp trong những ngày mưa lũ...

Thực ra thiên nhiên là người bạn tốt luôn mang lại và ban tặng cho chúng ta những món quà kỳ diệu trong cuộc sống. Chúng ta hãy biết trân trọng và bảo vệ thiên nhiên. Đừng vắt cạn kiệt, tàn phá ...để thiên nhiên nổi giận quay lại trừng phạt chúng ta ...
Hãy yêu thiên nhiên, bồi đắp cho thiên nhiên vì Việt Nam chúng ta do ông cha để lại vốn đã là rừng vàng biển bạc... Hãy giữ gìn từng cảnh vật, sản vật như giữ gìn trái tim của chúng ta , bạn nhé!
Tôi yêu miền Tây! ❤️

TMN

Thứ Hai, 12 tháng 10, 2020

NÓI VỚI PHỐ

 



NÓI VỚI PHỐ

Phố à , phố ơi...
Trả tôi ngày hôm qua 
Trên cánh môi mượt mà
Ru nhau trong mùa hạ
Vỗ về sang mùa thu...

Phố à, phố ơi...
Trả tôi lại bầu trời
Biếc xanh lời hò hẹn
Dẫu không là trọn vẹn
Vẫn tràn đầy trong tôi

Phố à, phố ơi
Hôm nay đã xa xôi
Bằng những bước đơn côi
Nụ cúc vàng mùa cũ
Choá ngời trong mắt tôi...

Phố à, phố ơi...
Tôi... vết thương mưng mủ 
Trong lòng vẫn y nguyên
Đem xuống cõi vẹn tuyền 
Nụ cười xưa rất xa...

Trần Mai Ngân

KHÔNG LẼ





 KHÔNG LẼ

Không lẽ chúng mình trở thành thù oán
Đi ngang nhà đường cũ tránh mặt nhau
Không lẽ con người ta dễ quên mau
Lời đã nói dòng sông cùng đoan thệ...

Không vì người bạc lòng mà rơi lệ
Có sá gì đâu chuyện trước chuyện sau
Thu hay Đông tim lạnh tựa như nhau
Mọi thứ lạ và dửng dưng đến lạ...

Không lẽ hôm qua nụ hôn mùa hạ
Đốt cháy nhau gian dối lụi tro tàn
Đã từng đếm cả trăm đến cả ngàn
Câu nhung nhớ mỗi ngày ta nhắn gửi...

Không lẽ lại... không lẽ nào như thế 
Tôi ngỡ ngàng hốt hoảng hỏi lại tôi
Thôi thì thôi...không lẽ vậy... thì thôi...
Tôi cũng biết...tay mình sao vuốt mắt! 

Trần Mai Ngân

Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2020

CHIỀU







CHIỀU 

       Chiều buông nhè nhẹ thoảng hồn say
       Chiều gợn bâng khuâng toả mộng này
       Chiều đến ươm xanh tình hạ ấy
       Chiều đi dệt biếc ý thu đây
       Chiều gieo nỗi nhớ tràn ly đắng
       Chiều rót niềm thương đẫm chén cay
       Chiều xuống - hồn hoa rưng giọt lệ
       Chiều về chếnh choáng rượu nồng say

                                                      La Thuỵ

CHIỀU

         Chiều quyện hồn ta như cơn say
         Chiều xoá suy tư cuộc tình này
         Chiều mang đi hết ngày xưa ấy 
         Chiều bỏ một mình ta ở đây
         Chiều thả trôi xa lời cay đắng
         Chiều rơi giọt sầu trên mi cay
         Chiều run rưng rưng là giọt lệ
         Chiều khóc một thời ta đắm say! 

                                               TMN

P/S: Nhà thơ La Thuỵ làm thơ Đường ...còn TMN thì chỉ viết theo cảm xúc. Lưu lại để dành hai ảnh tranh thơ.
Xin nhà thơ thứ lỗi nhé! 😍

Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2020

THA THỨ

 




THA THỨ

Mười yêu, mười thương , trăm nhung nghìn nhớ
Anh nợ em...
Thật thà hết lòng đàn bà trao gửi
Anh nợ em...
Dòng sông lặng im chở lời dối gian chiều nay ra biển
Em tha thứ...
Trăng hoa đong đưa loài bướm ong tìm đường lạ quên về
Em tha thứ...

Nhưng ...
Trái tim người đàn bà đã chết
Không cách gì quay lại của ngày xưa...

Trần Mai Ngân

Thứ Năm, 8 tháng 10, 2020

THƠ 1-2-3

 




NGƯỜI ĐÀN BÀ RU CON, RU ĐÊM BẰNG NỖI HỮNG HỜ...

Nhớ mùa Trung Thu ánh trăng tròn thời con gái
Đã bước vu quy bằng những bước chân không nghi ngại 

Rồi trăng rằm tan - khuyết một góc đời nhau
Vỗ về con tim ơi...độ lượng thanh cao
Nụ cười đó qua bao mùa trăng nữa!


MỘT GÓC ĐỜI CHẬT HẸP VÂY KÍN VÀ GIAM TÔI

Những nỗi buồn xa xôi kéo nhau về...ùn tắc 
Tôi giấu giọt lệ sâu trong khoé mắt

Có lẻ hôm nay hay ngày mai
Chậm thế nào cũng sẽ phải phôi phai
Và tôi đổi thay không còn hôm qua nữa...!


ĐỐT LÊN CHIẾC QUE DIÊM TRONG ĐÊM TỐI

Có đôi bàn tay bối rối buông rời nhau
Không ai khóc từ sâu thẳm trái tim đau

Khói chiếc que diêm vương mùi tiễn biệt
Thôi đừng trách dòng đời sao oan nghiệt 
Hãy trách đôi ta đã không giữ được lòng mình...


AI ĐÃ KHÓC AI ĐÃ CƯỜI

Những con mắt cuộc đời khắc khe đầy phê phán
Đôi khi ép người một bản án chung thân...

Giam cầm nhau suốt kiếp những cực hình thâu đêm
Đến bao giờ được tha bổng
Người đàn bà huyền bí hỏi trăng qua cửa sổ..


BUỔI SÁNG BÌNH YÊN

Có con chim đậu bên cửa sổ
Hót líu lo. Hót mà không cần ai tán thưởng 

Tiếng động của cuộc đời quá mạnh làm giật mình 
Ngưng tiếng hót chim bay đi
Còn lại nắng vàng bâng khuâng bên cửa sổ...


Trần Mai Ngân

Thứ Hai, 5 tháng 10, 2020

ĐẾN VÀ ĐI


 


ĐẾN VÀ ĐI 


Có những người đến với ta và rời đi chỉ vô tình như đám mây bay qua bầu trời .
Cho dẫu cách đến và đi như thế nào thì ít nhiều cũng để lại lòng ta những điều quên nhớ...


Ta nhớ một người cũ bằng cả sự quý thương. Vì hoàn cảnh người và ta phải đôi đường. Những điều người để lại cho ta là kỉ niệm đẹp.  Ta nhớ người bằng sự tiếc nuối và giọt nước mắt ...


Ta hay nhớ một người khi ùa đến bên ta luôn đem lại cho ta nụ cười , niềm vui . Ta yêu mến biết chừng bao. Bây giờ xa rồi mà nghĩ lại, nhớ lại nụ cười vẫn còn vương đọng trên đôi môi . Ta gọi tên người và nói lời cảm ơn...


Cũng có người chỉ đem lại phiền muộn nước mắt cho ta . Ta bỏ quên người và tha thứ. Cuộc đời muôn màu, con người cũng lắm mặt, lắm lòng! Thôi ta không trách...


Cũng có khi ta hết một lòng nhưng người toan tính từng một bước chân. Cuối cùng ta cũng hiểu ra. Rời xa là đương nhiên. Thỉnh thoảng người ấy cũng đi ngang trí nhớ của ta.
Ta chỉ mỉm cười cho sự không xứng đáng...


Và đến lúc nào đó ...như bây giờ đây. Trong ta không còn điều chi quan trọng giữa đối xử và nhớ quên với người.
Ta chỉ ơn ai đã thật lòng bên cạnh và chia sẻ . Ta xin trân trọng để trong một ngăn tim dù người ở xa hay gần gũi...
Và với những người như đám mây đen bay qua bầu trời , ta cũng chỉ mỉm cười khi nhớ lại... Rồi họ cũng qua đi với sự giả dối và trả lại cho ta một màu trời trong xanh thật đẹp! 
Cảm ơn cuộc đời những đến và đi!


Trần Mai Ngân

Thứ Sáu, 2 tháng 10, 2020

LÀNG CHÀI




 LÀNG CHÀI


Một mình đi ngang qua làng chài 
Dự báo thời tiết bão chiều nay
Thuyền đã về neo đầy bến cũ
Mà chúng mình vẫn cứ lạc nhau...


Giông tố đời giết giấc chiêm bao 
Anh một phương xa em một phương
Và cứ thế mất dấu con đường
Về tổ ấm của ngày thu cưới...


Biển chiều nay thét gào sóng dữ
Nhấn chìm tan lời nói yêu đương
Em khản tiếng ...biển ơi trả lại
Anh ngày xưa - em cũ ngày xưa...


Làng chài chiều nay ngập gió mưa
Những thuyền neo xếp hàng đứng khóc
Duyên với phận thôi không trách móc
Dẫu thế nào mình cũng lạc nhau...
                                        
Trần Mai Ngân

Chủ Nhật, 20 tháng 9, 2020

ĐÊM MÃI THANH XUÂN





ĐÊM MÃI THANH XUÂN

Đêm nhen nhúm cháy nồng nàn tình cũ
Của thanh xuân trên miền trắng đôi bờ
Đôi tay níu, bấu riết cõi ơ hờ
Ú ớ gọi tên nhau không tròn tiếng...

Đêm bồng lai mênh mông đêm giữ lại
Một đêm nay và chỉ một đêm nay
Ngực căng đầy mùi hương ủ không phai
Nốt son đỏ phập phồng theo nhịp thở...

Đêm cứ thế trốn tìm nhau bỡ ngỡ
Trong chập chùng trong mê dại... trong nhau
Nụ môi hoa xin uống cạn ngọt ngào
Vầng nguyệt khuyết treo cao làm nhân chứng...

Vầng nguyệt khuyết treo cao làm nhân chứng!



Trần Mai Ngân 

Chủ Nhật, 13 tháng 9, 2020

THƠ 1-2-3





MÙA GIÁP HẠT BỮA CƠM ĐỘN SẮN ĐỘN KHOAI


Ba mẹ dành phần khó nuốt

Để cho con hạt gạo trắng nấu thành cơm...


Đến bây giờ hương vị vẫn còn thơm

Theo con mãi đến nơi thành thị 

Phố ồn ào, quán xá món ngon...con ngồi nhớ bữa cơm giáp hạt..


NGƯỜI ĐÀN ÔNG LI DỊ 


Nghe những lời bi bô ái ngữ của con

Lập đi lập lại mà không sáo mòn


“ Ầu ơ...ví dầu tình bậu muốn thôi...”

Người đàn ông vừa hát vừa đưa nôi

Ngày mai con lớn tặng ba hoa hồng “ ngày của mẹ”...


BẤY NHIÊU KHÚC KHUỶU ĐƯỜNG TRẦN


Xin con vẫn cứ đi bằng đôi chân thật vững

Qua suối, qua ghềnh...lòng con như vượt thác


Đời người đâu dài lắm cho đợi chờ

Trên đường đi tới như một cuộc dạo chơi 

Con nhớ hái những bông hoa tươi thắm tặng đời và tặng mẹ...


NHỮNG ANH CHÀNG GRAB MŨ XANH ÁO XANH


Trốn nắng trưa chờ khách dưới tàn cây lá cũng xanh

Trời hâm hấp nóng mà hộp cơm canh nguội lạnh...


Vừa ăn, vừa tán gẫu cùng nhau

Ngày mai này, ước gì...sự lương thiện ngọt ngào

Được trao tặng để dạt dào thêm cuộc sống....


NHỮNG CUỘC PHÓNG SINH MƯU CẦU HẠNH PHÚC 


Những gia đình chim sụp bẫy to

Những đàn cá phập phòng âu lo...


Như trò xiếc được thả ra và nhốt lại

Người phóng sinh không nghi ngại

“ Nam mô di đà...” con được giàu sang....


Trần Mai Ngân

Thứ Ba, 8 tháng 9, 2020

LẠC GIỮA ĐỜI NHAU



LẠC GIỮA ĐỜI NHAU...


Có bao giờ người hỏi

Mình lạc nhau từ đâu

Giữa mênh mông mộng sầu

Sương khói mờ hư vô...


Từng đêm tôi xây mộ

Bằng câu thơ ướt nhoà

Khóc mối tình ngây ngô

Khóc mối tình ngây ngô...


Có bao giờ người nhớ

Nụ hôn nào rất xưa 

Đã rơi rụng xuống đời

Trong giông bão gió mưa...


Chúng ta lạc ban trưa 

Đường yêu xa tít tắp 

Ngã rẽ hai phương trời 

Đưa ta về hai nơi...


Có bao giờ người hỏi

Từ đâu và từ đâu

Tại sao và tại sao 

Mất nhau giữa dặm trường...


Hôm nay viết bài thơ

Tặng người chẳng còn vương

Hoa tình bay ngoài cửa 

Lạc nhau chốn vô thường...


Trần Mai Ngân

Thứ Ba, 1 tháng 9, 2020

NGƯỜI ĐÀN BÀ THÁNG CHÍN




NGƯỜI ĐÀN BÀ THÁNG CHÍN 


Chào tháng Chín nồng nàn hương biển

Người đàn bà đi về phía không anh

Không gian lạ và những âm thanh

Trong gió, trong tiếng sóng và trong tận cùng tuyệt vọng...


Ở đâu, tìm đâu những ngày hoa mộng 

Chẳng để làm gì chỉ để cố quên đi

Người đàn bà tháng Chín khép đôi mi

Giọt nước mắt lăn tràn lên má thắm


Tháng Chín về mà sao xa thăm thẳm 

Một nghìn trùng một ngăn cách ngày xưa

Miên man nào...miên man mãi nụ hôn trưa

Người đàn bà khuỵu xuống...dấu chân trần bấu sâu vào cát...


Tháng Chín biển vỡ oà trong cơn khát

Áo mỏng khăn voan tất cả lạnh lùng

Người đàn bà cố níu kéo tương phùng

Nhưng như nước ... trôi qua bàn tay lạnh


Tháng Chín ơi... về đâu không bất hạnh 

Một cuộc tình cứ thế mãi mong manh

Biển nghìn năm con sóng khát an lành

Sao thương quá người đàn bà tháng Chín!


Trần Mai Ngân

Chủ Nhật, 30 tháng 8, 2020

VU LAN , MẸ LÀ HƯƠNG TRẦM


VU LAN 

MẸ LÀ HƯƠNG TRẦM

    


      Mẹ là nén nhang trầm vừa tỏa hương vừa rụi tàn !

  *** Khi mang con...

Mẹ ve vuốt , vỗ về con hãy ngoan nào, hãy để nỗi buồn mẹ nguôi dịu, để mẹ quên đi mà chỉ nghĩ đến con . Một hình hài trọn vẹn đang lớn dần theo mẹ từng ngày... từng ngày! 


*** Khi con ra đời...

Mẹ đón con với nụ cười và cả giọt nước mắt khi nghe tiếng con khóc khỏe mạnh vang lớn nhất phòng sanh. Mẹ mỉm cười cảm ơn cuộc đời .


Năm tháng trôi qua từ con ấu thơ đến trưởng thành mẹ chỉ biết sống vui, buồn và thở theo con. Mẹ đã không nghĩ và nhớ đến mình là ai nữa, chẳng cần chi vui buồn... Mọi thứ trên đời như không có gì quan trọng với mẹ hơn là con. Con đã là tất cả. 

Rồi con vu qui, rồi con trai sẽ lấy vợ . Con ra đời làm việc .

Mẹ hạnh phúc vì nhiệm vụ đã hoàn thành . Con của mẹ đã nên người , một người rất đàng hoàng tử tế ! 


*** Góc của Mẹ 

Bây giờ thì mẹ sẽ thu về bóng mình, thu về góc của mẹ .

Làm sao khỏi đến lúc mẹ chậm chạp nhớ, chậm chạp đi đứng , chậm chạp trả lời... Ôi ...lúc ấy có lẽ mẹ cần con thuơng yêu biết chừng nào. 

Con hãy kiên nhẫn đợi mẹ nhớ , đợi mẹ một chút thôi con nhé ! Để mẹ từ từ nhớ ...như thuở nhỏ mẹ đợi con cố nhớ tên gọi một đồ vật mà mẹ mới vừa dạy con. Hoặc có lúc mẹ sẽ ngớ ngẫn hỏi mãi một điều nhiều lần ...xin con hãy đừng giận dỗi mà hãy nhớ lại ngày xưa mẹ đã dịu dàng trả lời mươi lần hơn chỉ một câu hỏi của con. Và còn nhiều nhiều điều nữa con ạ , kể sao cho hết ...


Tà huy nhuộm vàng cuối Thu . Rồi cũng đến lúc mẹ nói lời chia tay con . Bao nhiêu năm tháng mẹ con mình có nhau con nhỉ... Con có nhớ và đã có nhìn kỹ gương mặt của mẹ , màu mắt của mẹ , môi cười tươi hay héo hắt của mẹ ...như mẹ đã thuộc từng đường nét trên người của con...

Hãy ngắm nhìn kỹ con nhé , khi còn có thể và hãy nói lời yêu thương nhất khi còn có thể ... Chắc chắn rồi tất cả sẽ mất đi , vĩnh viễn không còn quay lại cùng con lần nào nữa . Là một ngày mẹ phải buông tay con ra và bỏ con đi mãi dù lòng mẹ không nguôi yêu thương , không muốn xa lìa...


Vu Lan đến mọi người chúc tụng nhau về MẸ .

Mẹ thì lại muốn chúc con của mẹ luôn khỏe mạnh, an lành và hạnh phúc trong cuộc đời này .

Còn mẹ , riêng mẹ ...mẹ chỉ xin mãi là nén nhang trầm vừa tỏa hương vừa rụi tàn theo năm tháng đã dành hết cho con .❤️❤️


Trần Mai Ngân 


Thứ Ba, 25 tháng 8, 2020

MƯỜI NĂM...



MƯỜI NĂM 


Mười năm tan tác như cơn mộng

Người đã xa người - xa rất xa

Mười năm vườn cũ chim thôi hót

Mây cũng bay qua quá lạnh lùng...


Mười năm nhắc lại sao ngại ngùng

Ta hay người chẳng chuyện riêng chung

Lòng thơ, ý tứ chia ngã rẽ 

Nghe tiếng chân tình bước khẽ đi...


Mười năm quay quắt đã còn chi

Môi mắt gượng cười thôi chia ly

Xa xôi diệu vợi xin còn nhớ

Những ngày yêu dấu chẳng phân kỳ...


Mười năm người xa... ta xa nhau

Mưa ngoài trời chiều nay mộng mau

Bong bóng vỡ oà ai dáng ngọc

Ai cùng ta khóc chuyện chiêm bao! 


Trần Mai Ngân

Thứ Tư, 19 tháng 8, 2020

THẾ NHÉ !




THẾ NHÉ!


Thế nhé!

Cho dù mình không còn là của nhau

Trời vẫn xanh màu bình yên như cũ

Mây trắng bay vỗ về mùa Thu ngủ 

Để anh đàn - em ngồi hát tình ca!


Thế nhé!

Chúng ta - chúng ta đôi mắt vẫn cười

Đi qua trăm nỗi đời đầy cay đắng

Xuân Hạ Thu Đông bốn mùa mưa nắng

Chỗ ngồi xưa nên chắc đã phôi phai...


Thế nhé!

Tạ tình nhau mà tình vẫn nối dài

Từ tim em tổn thương đến tim anh đổ nát

Lời dấu yêu thoát thai cho bát ngát

Răng cắn môi mình chặt đến rướm đau...


Thế nhé!

Người ta hay nói chuyện ngày sau

Còn đôi ta nghẹn ngào mắt lệ

Chuyện cũ xưa thôi đừng kể lể

Chuyện hôm nay thì đã mịt mùng...


Thế nhé!

Môi cười em vẫn hát tình ca

Đôi tay cũ phiếm ngà lạc phách

Nghìn trùng đã nghìn trùng xa cách...

Thế nhé anh và thế nhé em ! 


Trần Mai Ngân



Thứ Sáu, 14 tháng 8, 2020

MÊNH MÔNG THU



MÊNH MÔNG THU


Mênh mông thu lả lơi 

Nghe tiếng chiều chơi vơi

Mây trôi nhè nhẹ trôi

Chở nỗi buồn xa xôi!


Thu ơi! Thu à ơi

Ru vàng ngày hôm qua 

Lòng vẫn lòng thiết tha

Nhạt nhoà chi kiếp hoa...


Hôm nay thu về đây

Men nồng đầy mê say

Mà tay không trong tay

Đau cơn mê thật dài...


Thu ơi! Thu lả lơi 

Nghe tiếng chiều chơi vơi

Thu ơi! Thu lả lơi

Nghe tiếng chiều chơi vơi!


Trần Mai Ngân

CHỈ LÀ TÌNH CỜ THÔI

Thứ Hai, 10 tháng 8, 2020


CHỈ LÀ TÌNH CỜ THÔI...




CHỈ LÀ TÌNH CỜ THÔI...

 

Chỉ là tình cờ thôi phải không?

Anh nói đi ... cho em thôi thổn thức

Chuyện hôm qua như con nước lớn ròng

Một chiếc cầu im lặng với dòng sông...


Chỉ là tình cờ thôi phải không?

Anh đâu nhớ đã cùng em ở đó

Tấm ảnh cười không phai màu muôn thuở

Mà đôi mình đã ngút tận miền xa...


Chỉ là tình cờ thôi em à!

Anh sẽ nói thế dối lòng như thế

Em cũng vậy...nhớ nhung là không thể

Một chiếc cầu bến nước một chiều xuân...


Bây giờ...bây giờ

Lưng chừng...lưng chừng 

Em dối lòng giấu đi giọt lệ!


Trần Mai Ngân

Thứ Tư, 5 tháng 8, 2020

THƠ 1-2-3



TRẢI BÌNH YÊN TRÊN GỐI CHIẾC ĐÊM NAY


Vậy mà... người đàn bà thao thức

Nghe hương cũ quỳnh hoa


Vỗ về đuôi con mắt dài thôi đã xa

Vỗ về đôi tay...im đi đừng quấn quýt 

Ngủ ngoan nào! Trải bình yên trên gối chiếc đêm nay!


VẼ NHỮNG VÒNG TRÒN - NHỮNG HÌNH VUÔNG


Cuộc đời vốn không vuông tròn như lời chúc 

Chật vật, kiếm tìm, loay hoay... hạnh phúc 


Là gì? Và ở đâu?

Không gian, thời gian ai đã nhuộm màu

Và tôi ơi...đừng đi tìm nữa!


TUYỆT VỌNG CHỈ LÀ ẢO GIÁC


Chia cho em, chia cho tôi

Và do chúng ta đã tưởng tượng ra...


Khi bừng tỉnh sự thật chỉ là

Nước mắt lau khô nụ cười còn lại

Tuyệt vọng chỉ là ảo giác mà thôi! 



THÁNG TÁM BẮT ĐẦU BẰNG NGÀY MƯA


Khi anh vẫn ở đó và em ở đây

Mùa Thu cũ đã trôi qua kẽ tay 


Hờ hững rồi mùa Thu cũng quay trở lại

Em gửi tặng anh chiếc lá nhặt được ở công viên

Viết vội : cầm lòng thôi nhung nhớ!


TA GẶP NHAU VỚI CHIẾC KHẨU TRANG TRÊN MẶT


Cũng may thời Corona 

Chiếc khẩu trang che nụ cười gượng gạo của đôi ta


Chỉ ánh mắt níu chi mà thật chặt

Chẳng muốn buông nhau ra ...chẳng muốn buông ra...

Cũng may...chiếc khẩu trang che đôi môi mấp máy gọi : tình ơi! 


Trần Mai Ngân