Chủ Nhật, 20 tháng 9, 2020

ĐÊM MÃI THANH XUÂN





ĐÊM MÃI THANH XUÂN

Đêm nhen nhúm cháy nồng nàn tình cũ
Của thanh xuân trên miền trắng đôi bờ
Đôi tay níu, bấu riết cõi ơ hờ
Ú ớ gọi tên nhau không tròn tiếng...

Đêm bồng lai mênh mông đêm giữ lại
Một đêm nay và chỉ một đêm nay
Ngực căng đầy mùi hương ủ không phai
Nốt son đỏ phập phồng theo nhịp thở...

Đêm cứ thế trốn tìm nhau bỡ ngỡ
Trong chập chùng trong mê dại... trong nhau
Nụ môi hoa xin uống cạn ngọt ngào
Vầng nguyệt khuyết treo cao làm nhân chứng...

Vầng nguyệt khuyết treo cao làm nhân chứng!



Trần Mai Ngân 

Chủ Nhật, 13 tháng 9, 2020

THƠ 1-2-3





MÙA GIÁP HẠT BỮA CƠM ĐỘN SẮN ĐỘN KHOAI


Ba mẹ dành phần khó nuốt

Để cho con hạt gạo trắng nấu thành cơm...


Đến bây giờ hương vị vẫn còn thơm

Theo con mãi đến nơi thành thị 

Phố ồn ào, quán xá món ngon...con ngồi nhớ bữa cơm giáp hạt..


NGƯỜI ĐÀN ÔNG LI DỊ 


Nghe những lời bi bô ái ngữ của con

Lập đi lập lại mà không sáo mòn


“ Ầu ơ...ví dầu tình bậu muốn thôi...”

Người đàn ông vừa hát vừa đưa nôi

Ngày mai con lớn tặng ba hoa hồng “ ngày của mẹ”...


BẤY NHIÊU KHÚC KHUỶU ĐƯỜNG TRẦN


Xin con vẫn cứ đi bằng đôi chân thật vững

Qua suối, qua ghềnh...lòng con như vượt thác


Đời người đâu dài lắm cho đợi chờ

Trên đường đi tới như một cuộc dạo chơi 

Con nhớ hái những bông hoa tươi thắm tặng đời và tặng mẹ...


NHỮNG ANH CHÀNG GRAB MŨ XANH ÁO XANH


Trốn nắng trưa chờ khách dưới tàn cây lá cũng xanh

Trời hâm hấp nóng mà hộp cơm canh nguội lạnh...


Vừa ăn, vừa tán gẫu cùng nhau

Ngày mai này, ước gì...sự lương thiện ngọt ngào

Được trao tặng để dạt dào thêm cuộc sống....


NHỮNG CUỘC PHÓNG SINH MƯU CẦU HẠNH PHÚC 


Những gia đình chim sụp bẫy to

Những đàn cá phập phòng âu lo...


Như trò xiếc được thả ra và nhốt lại

Người phóng sinh không nghi ngại

“ Nam mô di đà...” con được giàu sang....


Trần Mai Ngân

Thứ Ba, 8 tháng 9, 2020

LẠC GIỮA ĐỜI NHAU



LẠC GIỮA ĐỜI NHAU...


Có bao giờ người hỏi

Mình lạc nhau từ đâu

Giữa mênh mông mộng sầu

Sương khói mờ hư vô...


Từng đêm tôi xây mộ

Bằng câu thơ ướt nhoà

Khóc mối tình ngây ngô

Khóc mối tình ngây ngô...


Có bao giờ người nhớ

Nụ hôn nào rất xưa 

Đã rơi rụng xuống đời

Trong giông bão gió mưa...


Chúng ta lạc ban trưa 

Đường yêu xa tít tắp 

Ngã rẽ hai phương trời 

Đưa ta về hai nơi...


Có bao giờ người hỏi

Từ đâu và từ đâu

Tại sao và tại sao 

Mất nhau giữa dặm trường...


Hôm nay viết bài thơ

Tặng người chẳng còn vương

Hoa tình bay ngoài cửa 

Lạc nhau chốn vô thường...


Trần Mai Ngân

Thứ Ba, 1 tháng 9, 2020

NGƯỜI ĐÀN BÀ THÁNG CHÍN




NGƯỜI ĐÀN BÀ THÁNG CHÍN 


Chào tháng Chín nồng nàn hương biển

Người đàn bà đi về phía không anh

Không gian lạ và những âm thanh

Trong gió, trong tiếng sóng và trong tận cùng tuyệt vọng...


Ở đâu, tìm đâu những ngày hoa mộng 

Chẳng để làm gì chỉ để cố quên đi

Người đàn bà tháng Chín khép đôi mi

Giọt nước mắt lăn tràn lên má thắm


Tháng Chín về mà sao xa thăm thẳm 

Một nghìn trùng một ngăn cách ngày xưa

Miên man nào...miên man mãi nụ hôn trưa

Người đàn bà khuỵu xuống...dấu chân trần bấu sâu vào cát...


Tháng Chín biển vỡ oà trong cơn khát

Áo mỏng khăn voan tất cả lạnh lùng

Người đàn bà cố níu kéo tương phùng

Nhưng như nước ... trôi qua bàn tay lạnh


Tháng Chín ơi... về đâu không bất hạnh 

Một cuộc tình cứ thế mãi mong manh

Biển nghìn năm con sóng khát an lành

Sao thương quá người đàn bà tháng Chín!


Trần Mai Ngân