Thứ Ba, 29 tháng 10, 2019

HALLOWEEN VÀ EM




HALLOWEEN VÀ EM...


Em giấu sau chiếc mặt nạ qủy lạnh lùng 

Là đôi mắt buồn đẫm lệ 

Bởi tình yêu và cuộc đời đâu phải thế

Không như em nghĩ và mơ...


Em giấu sau đôi môi cười gian ác

Là tiếng gọi anh - dấu yêu...anh biết không

Halloween đêm hoá trang - đêm mênh mông

Em nhập vai... Tay nanh vuốt cấu cào tình rướm máu...


Em giấu cõi lòng đau đáu

Trong vai chú hề Joker

Nghìn năm thù oán một Battman hoàn mĩ

Nụ cười hoen rỉ...có được chi! 


Sau chiếc mặt nạ, lệ ướt mi

Em vẫn thế là em đắm đuối 

Chạy theo người - trò chơi rượt đuổi 

Trượt chân dài quỵ ngã trăm năm


Vướng sợi tóc rơi vực sâu...vết lăn trầm 

Ôi! Ma quỷ  linh hồn sao đau đớn...

Em giấu em, giấu một tình yêu lớn

Vụt vỡ tan khi lộng lẫy xuân tình


Halloween thần thánh cũng một mình

Và ma quỷ hiện nguyên hình hung tợn

Giết con tim ...máu tràn ghê rợn 

Một tình yêu cũng chết theo cùng...


Lễ hội Halloween trời lạnh buốt, đêm mịt mùng 

Em giấu em, giấu mình sâu thăm thẳm 

Chiếc mặt nạ qủy hiện thân loài hung ác

Mà tim em là của thiên thần


Gọi người xa bằng cả ân cần

Mắt đẫm lệ phía sau đôi mắt quỷ...


                                  Halloween 2019❤️

                                    Trần Mai Ngân

Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2019

CỔ TÍCH




CỔ TÍCH


Có câu chuyện cổ tích

Người đi tìm dấu hài

Mỏng như làn khói bay

Chiều cuối Thu mây trắng


Tà huy vương chút nắng 

Vàng trên mái tóc nâu

Đôi mắt ai vốn sầu

Nhốt cung đường tuyệt vọng! 


Có câu chuyện cổ tích

Kể cho nhau mơ mộng 

Vốn không thực ở đời

Mà sao mãi đợi chờ...


Kia là vầng trăng khuyết

Sao Tua kết nằm kề

Dấu hài mãi không về

Đi đâu lạc bến mê...


Có câu chuyện cổ tích

Anh chỉ kể em nghe

Một dấu hài đi lạc

Mang cả bụi mùa Hè


Giật mình một tiếng Ve

Đang kêu hay đang khóc

Khi lạc mất dấu hài

Ai dáng xưa trang đài...


                       Trần Mai Ngân

Thứ Bảy, 19 tháng 10, 2019

GIẤC MƠ




GIẤC MƠ


Thỉnh thoảng trong mơ em gặp anh...

Ngày cũ - tóc chúng ta còn xanh

Mộng lành treo tình yêu trĩu quả 

Ngọt ngào anh làm chồng, em vợ...


Trong cơn mơ không chuyện duyên nợ 

Nên trăm năm mình mãi cạnh nhau

Ngày nắng đẹp đêm đến đầy sao

Anh vẫn hát ru em giấc ngủ...


Trong đêm mơ trọn lòng ấp ủ

Mối tình nồng chẳng phải chia xa

Vòng tay vây chẳng thể nhạt nhoà 

Đo từng tấc ngát hương da thịt...


Giấc mơ...ôi! Những đêm huyền tịch 

Sao trời nghiêng ở cuối đôi chân

Và ánh trăng trượt nỗi bâng khuâng

Rơi mê đắm thảm tình yêu mật 


Giấc mơ thế...đâu nhiều đâu thật 

Chỉ vài lần in dấu trăm năm

Tỉnh mộng rồi thương chỗ ta nằm

Vẫn ấm mãi hương người hôm ấy! 


                       Trần Mai Ngân

Thứ Ba, 15 tháng 10, 2019

THỜI GIAN XIN LỖI



THỜI GIAN XIN LỖI...


Có khi người ta phải vịn vào thời gian để sống! 

Chờ đợi thời gian sẽ đem về lại yêu thương và trả lời rằng ta đã chọn đúng người trao gửi...


Cứ thế ta đợi chờ và đầy hi vọng!

Mỗi ngày rồi qua đi... Ta tự nhủ...ngày mai vậy. Ngày mai sẽ đến tốt đẹp hơn, sẽ mỗi ngày gần hơn và yêu thương sẽ trở về ở cạnh...


Cứ thế ta vui vẻ sống từng ngày! 

Nếu mỗi ngày qua đi chỉ là sự im lặng và trống vắng. Ta tự nhủ, không sao đâu...thời gian vẫn còn. Ta sẽ đợi ngày mai... ngày mai nữa...nữa...


Cứ thế ta lại chăm chỉ đợi thời gian!

Thời gian đi qua, đi qua ...mang cho ta câu trả lời tuyệt vọng! 

Và ta bỗng nhận ra ta đã phù phiếm bấy lâu.

Có những việc thời gian không giúp được, không trả lời được... Thời gian bất lực trước sự vô tâm của con người, trước sự thờ ơ của anh, của chị... Thời gian không trả về cho những yêu thương đã mất đi, cũng không mang người về cho ta như cũ xưa...

Thời gian tàn nhẫn quá không ?

Không! Thời gian chỉ là sự thật và xin lỗi về những tuyệt vọng của mong đợi bao lâu...


Thời gian xin lỗi! 

Hãy đừng đợi chờ thời gian nữa. Còn có bao lâu. Hãy sống trọn vẹn cho hôm nay. Mỉm cười thật lòng cho hôm nay dù có lúc thật buồn, không vui...hôm nay vẫn phải đi qua và là của bạn.

Chờ đợi là một trong những phù phiếm của nhân sinh.

Hãy quên những việc cần quên không còn thuộc về hôm nay nữa. 

Hãy tiễn người đã quyết ra đi xa rời bạn với một nụ cười thật lòng bằng cả mắt môi cùng lời cầu chúc hạnh phúc! 


Nhớ! Hãy đừng đợi thời gian mang trả lại hôm qua tươi đẹp! 

Nghe không...thời gian xin lỗi . Thời gian xin lỗi phải mang đi những gì của hôm qua và vĩnh viễn không trả lại...

Thời gian xin lỗi. Xin lỗi đã làm bạn thất vọng! 

Nhớ nha , quên đi. Đừng mong đợi phù phiếm nữa. 

Thời gian sẽ không trở về đâu!


                            Trần Mai Ngân

Thứ Bảy, 12 tháng 10, 2019

CÓ NHỮNG ĐIỀU...




CÓ NHỮNG ĐIỀU...


Có những điều cố tình anh không biết

Rằng hôm qua và cả hôm nay

Trái tim em khắc khoải vì ai

Anh mai mỉa “ cô ta dại quá! “


Có những điều cố tình gây oan trái

Rồi đổ thừa tại số không duyên

Em khuyên em cất giấu ưu phiền

Sá gì nữa...người không tim óc...


Có những điều em như thật ngốc 

Nói thuỷ chung...gạch ngói vô tình

Trơ ra đó nào đâu biết thở

Mà nồng nàn... mà lắm yêu đương...


Có những điều sâu thẳm tình thương

Và cao quý và đây thánh thiện

Anh đâu biết những điều em nguyện 

Tim rung lên lặng lẽ thinh không...


Có những điều thôi chẳng đợi mong

Là đau buốt phong ba cách trở

Thôi hợp phố... tìm nhau thêm bở ngỡ 

Sớm muộn gì...ta cũng đã chia xa...


                        Trần Mai Ngân

Thứ Tư, 9 tháng 10, 2019

TA CÒN TA




TA CÒN TA 


Thiêm thiếp đêm

Và thiêm thiếp trăng...

Bẫy tình giăng giam chặt

Mù rối những dây tơ oan nghiệt 

Trói đời mình cùng cạn kiệt hôm qua...


Hấp hối mùa xưa 

Hấp hối ngày

Tỉnh mộng tàn phai ta đóng kịch

Nói cười giả tạo vai tình nhân

Hạnh phúc gãy đôi đời lận đận! 


Cuộc hồi sinh ...bất tận

Gom hết hương hoa đời

Mặc kệ... ta rong chơi

Nợ duyên thôi trả hết 

Buông trôi đi...buồn gì...

Ta còn ta hôm nay! 


                      Trần Mai Ngân

Thứ Tư, 2 tháng 10, 2019

VẾT THƯƠNG




VẾT THƯƠNG...


Có vết thương nửa đêm thức dậy

Nhức nhối đau quá vãng khôn nguôi

Ám ảnh tôi môi mắt đã cười

Cũng đã nói dấu yêu bất tận! 


Có khát khao nửa đêm lận đận

Trở mình trên thao thức nhân gian

Dấu vết tình cào xước miên man

In lại sẹo nghìn năm không nhạt...


Có chia xa thốt lên ngột ngạt

Là đêm, ngày...còn dấu ngón tay

Giục giã nhau cũng phải phôi phai

Buông rời rã...hôm này đêm vắng...


Có nằm nghe vị đêm thật đắng

Như đang qua cửa sổ mộng du

Đặt tên người nỗi nhớ thiên thu

Rồi chắp cánh...rồi bay xa mãi! 


Đêm nồng nàn...sao tôi bươn chải

Có vết thương nhiều năm trở lại

Nhức nhối tôi ôm mặt cố quên

Đau buốt tôi...ôm mặt khóc rên! 


                           Trần Mai Ngân