Thứ Năm, 28 tháng 9, 2017

HOÀI NGHI



HOÀI NGHI 


Anh hoài nghi em

Hoài nghi mãi vầng trăng khuyết nửa

Không tròn đầy như thuở mười lăm

Những giận hờn đôi mắt xa xăm

Đầy giông bão về nơi xa lắm! 


Anh hoài nghi em

Hoài nghi môi hồng đào thơm ngọt

Không thật thà chỉ cảm xúc thăng hoa

Giận đôi tay hương ngát ngọc ngà

Anh xô hết tình nghiêng chao đảo...


Anh hoài nghi em

Hoài nghi đất trời đầy giông bão

Để xa xôi lặng lẽ nơi này

Bóng nguyệt soi cứ thế không đầy

Có nước mắt không tỏ bày rơi xuống...


Anh hoài nghi em

Hoài nghi cả sóng xô cuồn cuộn

Dập dồn say phiến đá lạnh lùng

Tiếng vang dội muôn trùng phiền muộn

Con sóng tình vỗ một âm thanh...


Anh hoài nghi em

Hoài nghi mưa nắng cứ loanh quanh

Để người nhận nghe lòng quạnh quẽ

Câu xưng tội chiều nay nói khẽ

Là Chúa ơi! Con nhỡ yêu người!


                        Trần Mai Ngân





Thứ Ba, 26 tháng 9, 2017

CÓ NHỮNG ĐIỀU EM IM LẶNG


CÓ NHỮNG ĐIỀU EM IM LẶNG...



Có những điều...
Em im lặng và anh không nói
Đôi khi là ngọn gió của Thu
Rất nhẹ nhàng khe khẽ như ru
Đến tuyệt đỉnh tình yêu mộng ảo...



Cũng có lúc
Như con sóng dập dồn điên đảo
Nhấn chìm nhau khát nhớ xanh xao...
Hay nhiều khi là những cơn đau
Xoáy buốt rát trái tim bất định



Những điều ấy
Em yên lặng và anh không nói
Chỉ âm thanh sóng gió biển khơi
Cuộn chúng mình ném giữa cuộc chơi
Của đời sống mông lung huyền ảo



Anh có hiểu

... những điều ta không nói
Nào xa xôi nào ngăn cách đâu anh
Biển với Trời kề gần sát rất xanh
Mà sao lạ, mà mong manh đến vậy!



Anh có hiểu

... những điều em không nói
Là muôn trùng là mãi mãi không anh
Cứ lặng im...đừng trách cứ trái tim
Nó vốn dĩ mong manh và dễ vỡ...
                                            Trần Mai Ngân


Thứ Năm, 14 tháng 9, 2017

TUỲ BÚT GIẤC MƠ


GIẤC MƠ 



 Chiếc bình thủy tinh có hình dáng như giọt nước mắt long lanh thật đẹp . 


  Bên trong là những viên trà ngọt của nhiều loại bông hoa , bông hoa Hồng, hoa Nhài, hoa Cúc... Những bông hoa với sắc màu của mùa Thu thật buồn và đẹp. Màu trà vừa hồng, vừa vàng, vừa ánh nâu... Mùi hương tỏa ra dịu dàng, thoang thoảng nhưng cứ quyện lấy cả người ta! 


  Có một bàn tay rót trà vào hai chiếc ly cũng bằng thủy tinh lấp lánh . Một chút khói bay lên trong đêm...nhưng không phải là khói mà là mùi hương của tỉnh giác . Cứ thế, đêm yên lặng, đêm mênh mông.   Hai tay nâng niu ly trà thơm. Ly trà làm ấm áp bàn tay đã nhiều lạnh lùng, làm đầy bàn tay trong băng giá đơn côi. 


  Có giọng nói của ai rất mơ hồ...nhưng không phải... mà là tiếng gọi, tiếng gọi vang tan vào hư không, ngân vang, ngân vang... Âm thanh ấy như thảng thốt, hốt hoảng... và rồi đôi tay vô tình đã làm rơi vỡ chiếc bình thủy tinh.   

  Những mảnh thủy tinh luênh loáng trong nền đêm . Con trăng của đêm hăm ba tháng Bảy hao gầy soi rọi lệch lạc vào những mảnh thủy tinh vỡ.     Lúc này, những mãnh thủy tinh lại lấp lánh như kim cương.  


   Những mảnh thủy tinh trong suốt vỡ nát của đêm bỗng giống như viên pha lê , viên kim cương thật diễm lệ và lấp lánh!   

  Đêm vẫn yên lặng !







Thứ Bảy, 9 tháng 9, 2017

NÓI DỐI


NÓI DỐI 



Đêm qua anh mất ngủ
Bởi nhớ em vô cùng
Biết rằng anh nói dối
Lòng em vẫn bồi hồi...



Sáng nay trong vườn sớm
Hoa Tường Vi đâm chồi
Anh nói: nhớ không yên
Đứng ngồi sao vô vị...



Cả đời anh mộng mị
Bởi vì anh yêu thương
Cả đời em vấn vương
Dù lời anh không thật !



Đêm qua anh mất ngủ
Bởi nhớ em vô cùng
Biết rằng anh nói dối
Lòng em vẫn bồi hồi...




Chủ Nhật, 3 tháng 9, 2017

NÀY THÁNG CHÍN

NÀY THÁNG CHÍN



Này tháng Chín, này Thu vàng, này tháng Chín
Xin nâng niu ngày tháng cũ đi tìm
Bước khẽ nhé lá khô đừng xào xạc
Bởi âm thanh làm vỡ tiếng yêu nhau! 



Này tháng Chín, này Thạch Thảo, này tháng Chín
Nhớ đừng quên những giấc đã chiêm bao
Dẫu bên đời không lắm chuyện ngọt ngào
Em cười nhé đóa hoa tươi Thạch Thảo



Này tháng Chín, này trăng sao, này tháng Chín
Ánh trăng gầy ru giấc ngủ em ngoan
Đêm Thu xưa hoang tưởng mộng Thiên Đàng
Em tròn giấc ta thương đời mộng mị



Này tháng Chín, này dấu yêu, này tháng Chín
Đưa đôi tay ta níu chặt nghìn trùng
Mắt nâu đẹp đừng mịt mùng ảo não
Ta trong nhau hiện thực một tình yêu 



Này tháng Chín, này dấu yêu, này tháng Chín!


                                                                                     Gửi Dấu Yêu !



Thứ Bảy, 2 tháng 9, 2017

TÌM BÓNG


TÌM BÓNG ! 

   

Đêm yên lặng . Tôi hỏi Bóng .

- Mình có nhau , bên nhau từ bao giờ thế Bóng ...

Bóng : Từ lâu lắm rồi tại M không biết thôi !  

- Tôi là ai ... 

Bóng : M là tôi và tôi cũng  là M . 

- Vậy sao có lúc tôi không thấy Bóng bên cạnh mình ... Tại sao có lúc Bóng bỏ mặc tôi ...

Bóng : Không !  Mình vẫn luôn cạnh nhau . 

            Khi mưa Bóng và M là một .

            Khi ngày không nắng Bóng và M cũng là một . 

            Khi M ngủ , Bóng cũng ngủ ta cùng vào một giấc mơ . 

- Tôi phải làm sao để tôi và Bóng mãi có nhau ...

Bóng : Hãy tự nhiên và thuận theo Duyên , M nhé !  Khi ngày , khi đêm , khi nắng , khi mưa ... ta vẫn tồn tại bên nhau đấy thôi . 

Như đêm nay trong nỗi quạnh hiu , hụt hẫng có phải Bóng vẫn bên cạnh M không ... 

- Nhưng Bóng đâu ngờ ...

Có một điều là tôi biết khóc , giọt nước mắt lăn dài trên má là có thật . Còn Bóng thì không . 

Làm sao hiểu ! 


 

Tôi là em và em cũng là tôi ...( ca từ Trịnh Công Sơn )