Thứ Sáu, 26 tháng 11, 2021

XẾP HẠC GIẤY

 



XẾP HẠC GIẤY

Rảnh rỗi 
Tôi ngồi xếp từng cánh Hạc dĩ vãng 
Cất vào chiếc tủ thời gian
Ngày tôi còn là cô bé bím tóc môi mắt biết cười
Đón bình minh và hoàng hôn qua cửa sổ…

Bình tâm
Tôi ngồi xếp những cánh Hạc - nếp gấp đau khổ
Của một kiếp người lo toan
Cánh Hạc bay khắp nẻo đa đoan
Vòng tròn đời khép kín luẩn quẩn 

Hối lỗi
Tôi quỳ xếp những cánh Hạc
Với câu kinh sám hối 
Tội yêu thương - lỗi đã hết lòng 
Mõ chuông đồng vọng âm xa - Nam Mô A Di Đà…

Rồi buông…
Những cánh Hạc hôm nay về trời - bay xa 
Trong yên lặng mùa đông tháng Mười Hai
Mở bung vòng tròn một đường thẳng ngay
Rồi buông… cánh Hạc bay xa, bay xa…

Trần Mai Ngân





Chủ Nhật, 21 tháng 11, 2021

LỜI PHỦ DỤ

 





LỜI PHỦ DỤ 

Lời phủ dụ từ tâm
Gửi cho mình đêm nay
Sáng như ánh trăng rằm
Ngày mười lăm, mười bảy…

Gần hết đoạn đường dài
Hỏi nhau mỏi mệt chưa 
Đường ngôi tóc chia thưa
Hai bên cùng đau nhói

Lời phủ dụ hấp hối
Khép đôi đuôi con mắt 
Chừa cái nhìn xa xăm
Nhốt vào ngăn tim cũ

Con Chìa Vôi ủ rũ
Hót đoản khúc nhạc buồn
Ngoài trời mưa cứ tuôn
Hiên xưa còn sót lại

Một cánh hoa khờ dại 
Hương gửi về trăm năm
Lời phủ dụ từ tâm
Mình ơi xin cất giữ!

Trần Mai Ngân

Thứ Hai, 15 tháng 11, 2021

KHÓI

 



KHÓI
Đông về đốt lá trên sân
Có vài sợi khói tần ngần chẳng bay
Vương vào đôi mắt mi cay
Khói thương tro hiểu những ngày là đây...
TMN

Thứ Sáu, 12 tháng 11, 2021

NHỮNG MẢNH GHÉP VỀ ANH

 



NHỮNG MẢNH GHÉP VỀ ANH

**  Ngày xưa.
Nhà tôi kế nhà bảo sanh tư . Anh dưới quê lên ở với cậu mợ để được đi học. Lần mợ sinh em bé, anh mang cơm đến cho mợ… không hiểu đi kiểu gì mà vào nhà tôi…đi thẳng lên lầu - tôi lúc ấy trong phòng bước ra la hoảng “ má ơi…ăn trộm vô nhà mình…” . Anh hết hồn chạy trối chết mặc cho tôi hét lên…” tên kia dừng lại…” Lúc ấy chúng tôi khoảng 10 tuổi…

** Năm sinh nhật tôi 17 tuổi. Lần đầu tiên tôi mời vài người bạn trai ( vì sau năm 1975 thì nam nữ học cùng trường) . Tôi không mời anh nhưng anh theo bạn thân anh đến. Quà cho tôi là quyển sách TRÀ HOA NỮ của Alexandre Dumas. Tôi đọc và ghét thầm, người vô duyên tặng quà sinh nhật mà đi tặng một câu chuyện thật đau buồn!

** Rồi tôi lấy chồng. Anh lấy vợ. Cả hai cuộc đời đầy sóng đầy gió! 
Trớ trêu tình cờ đẩy chúng tôi gần nhau. Đó là số phận cũng là duyên phận để hai con tim chúng tôi hiểu ra là chúng yêu nhau và cần nhau…
Nhưng. Tôi và anh đều là người tốt, sống hết lòng với người cùng hôn phối tàn nhẫn.
Chúng tôi không thể bỏ hết để sống cho riêng mình.

** Rồi anh đi. Bỏ thành phố anh về vùng cao nguyên xa xôi sau cuộc hôn nhân đổ vỡ. Anh sợ anh sẽ quyến dụ tôi… 
Tôi ở lại sống tiếp những chuỗi ngày vô nghĩa nhưng tròn trách nhiệm của người vợ, người mẹ…

** Tôi và anh ngồi đối diện nhau. Người cán bộ đứng cách một mét hơn trong cuộc nói chuyện của chúng tôi. Anh là nghi can tội kinh tế.
Ra về, tôi để lại hơi ấm trong lòng bàn tay anh và đôi mắt đẫm lệ…

** Mấy mươi năm đã trôi qua!
Tôi vẫn sống với người chồng không trách nhiệm. Tôi vẫn long đong một mình trong mọi việc và trong lòng luôn giữ mãi hình bóng của anh.
Gặp lại nhau. Anh vẫn một mình.
Buổi sáng, trời cao nguyên thật đẹp. Anh đàn, tôi hát. 
Những bài tình ca từ xưa đến nay vẫn là chia cách dở dang.
Chúng tôi mỉm cười với nhau. Luôn là vậy dù lòng có nát tan.
Chúng tôi vẫn không hề nói câu “ anh yêu em hay em yêu anh” . 
Tôi ra về và vẫn để lại hơi ấm của mình trong đôi tay anh. Đôi mắt tôi vẫn ở lại mãi trong đôi mắt anh. 
Buổi trưa nắng cao nguyên vàng nhưng không nóng gắt…mà ấm áp.
Anh vẫy tay tôi sau hàng hoa Lăng Tiêu rực rỡ. Tóc anh bây giờ đã hai màu sương khói…
Tôi bước vội…bỗng nghe anh hét to : ”Tên kia dừng lại…”
Tôi không như anh ngày xưa chạy trối chết. Tôi dừng lại. Nhưng. Anh và tôi vẫn bất động đứng im ngay chỗ của mình!

Trần  Mai Ngân

Thứ Năm, 11 tháng 11, 2021

PHẢI KHÔNG ANH

 



PHẢI KHÔNG ANH

Anh!
Sáng nay bên cửa sổ còn sót lại nhánh Cúc vàng
Nói với em mùa thu luẩn quẩn đâu đó
Nói với em mùa đông đừng đến vội
Để cây cành khô trụi nhánh yêu thương 

Anh!
Mùa cũ qua đi còn vương, còn vương
Vương trên mắt trên môi nụ cười xa lắc
Nhưng đầm ấm tràn đầy buộc chặt 
Tuổi hai mươi hay ở tuổi năm mươi…

Anh!
Rồi cũng tiễn thu đi - dẫu biết 
Hẹn chu kỳ mùa quay trở lại
Chỉ nhánh Cúc vàng sẽ trở thành hoang dại
Rã xác hoa tàn chăm bón đất hôm nay…

Anh!
Tất cả còn đó không phai, không phai
Như vẹn nguyên trái tim em nóng hổi
“Phải không anh…” mãi là câu em hỏi
Mà trả lời sao chỉ một thinh âm!

Trần Mai Ngân


Thứ Sáu, 5 tháng 11, 2021

XUỐNG PHỐ



 



XUỐNG PHỐ
Chở xuống phố dăm nỗi buồn đem bỏ
Đi một vòng theo huyên náo chiều nay
Tôi là ai và tôi lại là ai
Mà môi mắt nụ cười chi rất lạ!

Trần Mai Ngân 

Thứ Ba, 2 tháng 11, 2021

WHISKY CŨ

 



WHISKY CŨ…

Có lúc em đã say
Ba mươi mốt tháng Mười - say hương thu cuối 
Em đã say, say anh đắm đuối 
Chếnh choáng như say men Whisky

Có lúc em đã chạy đi, chạy đi
Về ngoại ô nơi chỉ có màu xanh của lá
Và những con nước mười bảy*tràn về
Mùa lũ ủ ê… ngập úng đôi chân tình ẩm mốc…

Có lúc tuyệt vọng chừng như em đã khóc
Nước mắt không rơi nhưng nghẹn cả lời
Có lúc… có những lúc là như thế
Em đã say và đã chạy đi…

Em biết chẳng để làm chi
Chỉ là say men nồng chai Whisky cũ!

Trần Mai Ngân

* Con nước 17 là con nước lớn nhất trong tháng 9al.