Thứ Hai, 24 tháng 12, 2018
Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2018
ĐÊM NOEL
Gửi đến các anh chị , các bạn và các em lời chúc Giáng Sinh an lành hạnh phúc ngọt ngào niềm yêu thương .
ĐÊM NOEL
Đêm nay lại giống đêm nào
Dưới chân thánh giá ngọt ngào nụ hôn
Rồi tôi , rồi lại em buồn
Tình này ta mãi vùi chôn bên đời
Đêm nay sao sáng đầy trời
Đôi ta mỗi ngả mỗi nơi còn gì
Tình nhân của tuổi xuân thì
Uyên Ương gãy cánh nát nghì trái ngang
Đêm nay ngắm mảnh trăng tan
Nhân gian đón Chúa - lặng tàn trong tôi
Phố phường như lạ xa xôi
Lòng tôi băng giá Chúa trời thấu chăng ?
Trần Mai Ngân
Thứ Hai, 17 tháng 12, 2018
VƯỜN XƯA
VƯỜN XƯA
Vườn xưa chân bước vội
Chỉ thấy quạnh hiu tôi
Đời giam nhau bóng tối
Tạ tình trên hai vai...
Vườn xưa dấu chân phai
Chỗ ngồi vàng úa cũ
Ơn cho nhau có vừa
Rời nhau khóc cũng thừa !
Vườn xưa tôi trở lại
Quạnh vắng tiếng chim xưa
Im lặng đến lạnh lùng
Chỉ sương khói mịt mùng
Đưa tay tôi níu vội
Một sợi tình mong manh
Đã cột đời loanh quanh
Vườn xưa vàng dấu cũ...
Trần Mai Ngân
15-12-2018
Thứ Năm, 13 tháng 12, 2018
CÂY PHIỀN MUỘN
CÂY PHIỀN MUỘN
Cô chặt , chặt mạnh và chính xác như một tiều phu đốn củi ... Cái cây phiền muộn oằn mình chịu những nhát dao sâu vào thịt da và cuối cùng nó cũng ngã . Cô đã đốn được nó .
Cây phiền muộn được gíeo trồng từ lúc nào cô không nhớ ...chỉ thấy nhánh nó ngày một sum suê , rễ nó ngày một bám sâu vào lòng cô triền miên thăm thẳm..
Một hôm cô tỉnh thức và hốt hoảng tại sao ta lại phải nuôi dưởng nó hằng ngày bằng một nỗi buồn và sự chờ mong . Thật vô lý .
Và cô đã quyết định phải đốn nó . Thế là cô chặt , chặt đứt hết . Tận gốc rễ đã ăn sâu.
Bây giờ cô nhẹ nhàng và thảnh thơi .
Nhưng những vết sẹo vẫn chưa liền da... Cô đã cười nhưng sao nụ cười lại xa xôi vô hồn.
Phải chăng khi từ bỏ điều chi cho dù đúng ý thì ta vẫn thấy sự trống vắng ...và một nỗi buồn không thôi .
Trần Mai Ngân
12-12-2018
Thứ Hai, 10 tháng 12, 2018
NHIỀU KHI...
NHIỀU KHI...
Nhiều khi tôi không biết..
Mình đi đâu về đâu
Chỉ muốn tan nỗi sầu
Mà đời loanh quanh mãi
Nhiều khi tôi không biết
Mình đã yêu hay không
Chỉ thấy tím cả chiều
Nhuộm hoàng hôn mênh mông
Nhiều khi tôi rất nhớ
Rất nhớ một dòng sông
Thuyền tình tôi đã đắm
Bến xuân chiều khói lam
Nhiều khi tôi muốn khóc
Giọt lệ đừng cầm lòng
Cứ rơi trên má hồng
Như vẫn là thanh tân
Nhiều khi và nhiều khi
Bâng quơ tôi với trời
Dù chẳng để làm chi
Mây cứ là bay đi ...
Trần Mai Ngân
5-12-2018
Thứ Ba, 4 tháng 12, 2018
MÌNH À...
MÌNH À...
Mình à !
Biển bao giờ mới lặng
Sóng bao giờ mới yên
Để thuyền tình một chuyến
Đi qua bờ tử sinh...
Mượn trăm năm với mình
Ta chèo qua sóng cả
Đắm đuối và mệt lã
Trả cho xong kiếp người
Đôi ta vắng nụ cười
Cũng không nhiều nước mắt
Bàn tay đâu nắm chặt
Nên buông trôi rã rời
Ôi ! cuộc đời ...cuộc đời
Là dâu bể không thôi
Chỉ có mình và tôi
Đôi ta là định mệnh...
Mình à...
Ta còn bao lâu nữa
Để trở về ngày xưa
Một nơi không bão mưa
Và không còn toan tính
Tình yêu là đinh ninh
Chắc chi ta có được
Cả khi ở cùng bên
Lòng mãi cứ mông mênh...
Hư vô đầy một chén
Tôi mời mình đêm nay
Ta cùng cạn và say
Tôi gọi mình quắt quay
Mình ơi ! Mình có hay !
Trần Mai Ngân
4-12-2018
Thứ Hai, 3 tháng 12, 2018
Ở ĐÀ NẴNG NHỚ HUẾ
Ở ĐÀ NẴNG NHỚ HUẾ
Tớ trở lại sông Hàn nơi cậu ở
Của ngày xưa năm tháng tuổi còn thơ
Trời trắng xoá mưa , trời trắng xoá mưa
Tớ rỗng tuếch bước chân và nỗi nhớ
Đi dưới mưa ...tớ tìm đường ra biển
Để hỏi trời , hỏi sóng có bơ vơ
Tớ lại buồn muốn đến Huế mộng mơ
Quê của cậu là tình yêu của tớ
Duyên mòn khuyết treo nhánh cây trắc trở
Đường không xa sao cứ mãi mịt mùng
Tớ muốn khóc chợt giận đời muốn khóc
Cứ vì ai quên cả trái tim mình....
Mai về rồi trời chắc sẽ bình minh
Sẽ nắng đẹp trả cho Đà Nẵng nhớ
Để mộng ước tớ muôn đời lỡ dở
Những hẹn hò cứ xếp lại trong thơ
Tớ đi về lòng chẳng chịu cùng đi
Mãi lưu lại trong muôn trùng nỗi tiếc !
Trần Mai Ngân
1-12-2018
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)