Thứ Hai, 30 tháng 10, 2017

TRĂNG VÀ ĐÁ

TRĂNG VÀ ĐÁ

Đá và Trăng muôn đời hiện hữu lặng im. Và cũng có những cuộc tình lặng im , lặng im trong hạnh phúc , trong khổ đau tuyệt vọng ... Thế nhưng con người vẫn chìm sâu đắm đuối cả trăm năm cho một tình yêu . 

Mà đúng vậy , đã là tình yêu thì dù sung sướng hay đau khổ đều thiêng liêng cả ... Bởi thế tôi chỉ biết làm thơ tình ...


TRĂNG VÀ ĐÁ 


Trăng im, Trăng đứng mỏi mòn

Đôi ta im lặng có còn bên nhau

Đá im đến cả kiếp sau

Chúng ta có thoát tình mau, tình gần...


Đá, Trăng im lặng ân cần

Còn ta im lặng nên dần dần xa

Trăm năm một kiếp bướm hoa

Rút tơ ta viết khúc ca cho tình


Đá buồn rêu phủ lặng thinh

Giống ta Trăng khuyết một mình với ta

Loanh quanh mãi chốn ta bà

Lặng im như đá... phai nhoà như Trăng! 


                           30-10-2017



Thứ Sáu, 27 tháng 10, 2017

GIẤC NAM KHA

GIẤC NAM KHA 


  Chén sầu, một chén, một mình

Mới hay chếnh choáng cuộc tình hư không

  Rót vào, cạn cả mênh mông

Mới hay loang loáng đời trông ngỡ ngàng...


    Ly bôi đã đổ đã tràn

Chiều Thu ngan ngát sao vàng úa tôi

   Cơ hồ sông cũng đơn côi

Lục Bình tím ngắt xa xôi mộng tàn


    Thụy Du một giấc mơ hoang

Cơ hồ tôi lại trăm ngàn vết thương

     Bây giờ ở giữa con đường

Tôi đi bỏ lại phố phường lạ xa


     Mai sau tỉnh giấc Nam Kha 

Tôi ngồi rót rượu... Thiên Hà khóc nhau!  


                           Cuối Thu 2017



Thứ Tư, 25 tháng 10, 2017

CHẾNH CHOÁNG SẦU




CHẾNH CHOÁNG SẦU...


Chênh chếch Trăng

Chếnh choáng sầu

Mây ngưng trôi...

      Nỗi buồn cút côi tội nghiệp 

      Loang ra, loang loáng kiếp người

Soi mình 

      Gãy khúc yêu đương 

     Đọng lại - nụ cười còn một nửa! 






Thứ Sáu, 20 tháng 10, 2017

CHO NHAU ..


CHO NHAU...


   Cho nhau từ thuở ấu thơ lúc còn hình hài mẹ mang đến khi mẹ sinh ra và cả tiếng khóc chào đời...

   Vóc dáng ấy theo năm tháng thành một thiếu nữ có đôi má, môi màu hồng đào. Tóc nâu, mắt nâu hay sầu khi chiều buông hay mưa xuống .


   Cho nhau chẳng tiếc gì nhau 

Cho anh cả nụ cười cũng như nước mắt rất thật thà nhưng có khi phải chôn giấu vào tim.

Cho nhau những hân hoan hạnh phúc cũng như những rã rời khổ đau của một đời người, của một tình yêu nhưng không hề tuyệt vọng .

     

     Cho nhau cho mãi về sau, về sau...

Cả khi không còn bên cạnh, cả khi không còn nói được cùng nhau những lời nhung nhớ, yêu thuơng.

Cho nhau cả gãy vỡ và vấn vương .

Cho hết về sau, về sau...

Để rồi lại đi tìm, lại hoang mang. Xin lại từ đầu...


       Nhưng không!  Đã cho, đã nhận và mọi thứ có phải vẫn tròn nguyên trọn vẹn...

       Cho nhau chẳng tiếc gì nhau...

                                                                                                     19-10-2017


Thứ Năm, 12 tháng 10, 2017

CHỈ CÒN IN DÁU NỤ CƯỜI

CHỈ CÒN IN DẤU NỤ CƯỜI ...


Trên tấm ảnh ...

Chúng ta chỉ còn in dấu nụ cười

Không phai nhạt theo năm dài khốn khó

Mắt môi cũ in hình hài méo mó

Đâu tròn nguyên như của thuở ban đầu...


Câu thơ cũ ví từng phân hạnh phúc

Như Sâu đo tôi đã gửi cho người

Buông đôi tay số phận cũng mỉm cười

Ta sánh bước hay là ta lạc bước! 


Trên tấm ảnh

Vẫn còn nguyên khuôn thước

Chuyện trăm năm nào đã gọi vàng phai

Nếu một mai và nếu có một mai

Tôi vẫn thế nói lời xin xưng tội


Chúa Phật nào cần chi đâu cứu rỗi

Khi chúng ta đã nguyện thệ cùng nhau

Dẫu vui buồn hay có lắm đớn đau

Cũng gánh chịu than van chi lầm lỡ


Trăm hương hoa những đêm dài bỡ ngỡ 

Cũng lặng im, trăng có khóc với người

Cánh đồng hoa đã một sớm thắm tươi

Tôi hoài vọng tìm chi điều bất tận !


                                                       10-10-2017


Thứ Hai, 9 tháng 10, 2017

ĐÊM THIỀN


 ĐÊM THIỀN ...


Đêm nay anh thiền định
Thắp giùm em ngọn nến
Thở giùm em thật sâu
Cho tan biến nỗi sầu


Đêm nay em thiền định
Hương Ngọc Lan quanh đây
Hít vào lòng ngất ngây
Trần gian đã bao ngày


Đêm nay ta thiền định
Cùng chung một bầu trời
Ngàn sao xa diệu vợi
Hít thở định mệnh đời...


Đêm thiền định... đêm trôi
Hít thở điều xa xôi
Trái tim giam ngục tối

Giọt lệ thiền trên môi! 




Chủ Nhật, 1 tháng 10, 2017

ĐÊM THU


ĐÊM THU...

               Một dải Ngân Hà lấp lánh vây lấy vầng Trăng đầy tròn khi màu xanh, khi màu vàng. Loáng thoáng trên trăng có dáng của Hằng Nga trăm năm diệu vợi... không biết vui buồn. Cứ mãi khuôn trăng đầy đặn, nụ cười hiển nhiên xa vắng...


Đêm Thu

             Một và nhiều kỷ niệm kéo về... Nào là khăn voan áo cưới, xác pháo và hoa Giấy rơi rơi... Nào là hụt hẫng hoang mang khi qua đi thời thiếu nữ...    

  Lâu ngày, nhiều tháng, qua năm...qua năm tất cả trở nên im ắng như đám mây nhiệm vụ là phải trôi đi theo gió!


Đêm Thu              

             Một trái tim thức giấc và thấy nó vẫn còn đập. Đập để nuôi nhịp thở sáng, trưa, chiều, tối...

  Lắm lúc trái tim buốt đau khi chợt nhận ra nó đã phai úa và chẳng còn bao lâu nữa!


Đêm Thu               

                Có những hội ngộ, có những chia tay. Đôi khi chỉ là tạm biệt, nhiều khi là vĩnh viễn. Con người ta hay rơi lệ khóc người, khóc mình...

     Sắc không hư ảo . Rồi cũng quên và quen thôi! 


Đêm Thu            

                 Thiền! Quạnh vắng lắm âm thanh đêm thật thà yên lặng... Thở, thở... nghĩ đến một điều hay một người duy nhất  luôn canh cánh bên lòng...    

   Thiền ! Thở và nghĩ. Thở và nghĩ . Đêm Thu . 

              

                                        Mùa Trung Thu 2017