Thứ Bảy, 21 tháng 12, 2019
Thứ Bảy, 14 tháng 12, 2019
EM TIN
EM TIN
Màu son tím sen trên đôi môi em
Anh tham lam đã làm phai nhạt mất
Em không trách bởi thời gian chật vật
Nhưng trong em nỗi buồn tủi khôn nguôi...
Lời nói thật - giọt nước mắt đàn ông
Chưa rơi xuống nhưng lòng em đau buốt
Ngoài khung cửa kính buổi trưa trong suốt
Nắng dịu dàng cho mây nhẹ bay qua...
Màu tím sen trên cánh môi thật thà
Còn hờn giận, còn ghen...anh uống cạn...
Đôi chúng ta những con người ngạo mạn
Thà chia xa, thà im lặng đớn đau.
Em tin. Tình yêu này mãi của nhau
Dù góc bể chân trời... em vẫn thế
Em cất giấu đê mê trong xa lạ
Trong lạnh lùng, trong phụ rẫy tình anh
Anh nhìn kia... hoa và lá rất xanh...
Em tin.
Giọt nước mắt chưa rơi xuống là thật
Ta đi mãi trong cuộc đời tất bật
Nghĩ về nhau và luôn nhớ về nhau
Em tin. Người đàn ông vốn tự cao
Khi anh khóc... chắc là điều rất thật!
Trần Mai Ngân
13-12-2019
Thứ Ba, 10 tháng 12, 2019
ĐÃNG TRÍ
ĐÃNG TRÍ
Tháng Mười Hai em gọi là chiêm bao
Tháng Mười Hai em ôm hết ngọt ngào
Của anh, của em và cả Sài Gòn
Của trời cao, của gió lộng mây mưa...
Tháng Mười Hai ôm hết...lòng sao vừa
Để mộng lành say buổi trưa hôm ấy
Trời Sài Gòn bổng sao mà cao vậy
Cứ xanh lơ cứ vời vợi trên cùng...
Tháng Mười Hai nắng nhạt...trời lạnh lùng
Ai sẽ khóc sẽ cười khi chia cách
Nghe lá và hoa ngồi lê đôi mách
Rằng chúng mình tại sao phải chia tay...
Tháng Mười Hai nhàn nhạt những men cay
Cứ rót mãi vào đời còn đắm đuối
Chuyện sau trước buồn vui xin cất giữ
Đem theo mình về chín suối ngàn sau...
Tháng Mười Hai ơi xin hãy qua mau
Không quên nhớ một tình yêu đãng trí!
Trần Mai Ngân
2-12-2019
Thứ Năm, 5 tháng 12, 2019
THÁNG CHẠP VỀ
THÁNG CHẠP VỀ
Tháng Chạp về...
Môi thôi không ngoan
Tháng Chạp về
Mắt thôi không nhớ
Tháng Chạp về
Ơi... sao thờ ơ!
Khói sương trời cao xanh thẳm
Đã có chúng mình không anh
Cuối mùa trái tình vẫn xanh
Treo lơ lửng nên chín héo!
Tháng Chạp về
Tiếng xưa ...tiếng reo
Tháng Chạp về
Những cánh bèo trôi
Tháng Chạp về
Mỗi ngả xa xôi!
Trần Mai Ngân
2-12-2019
Thứ Hai, 25 tháng 11, 2019
NHA TRANG
NHA TRANG
Mùa bão giông
Biển cùng ta chăn gối
Gió miên man
Cơn sóng khát tan tràn
Nhấp nhô cao
Rồi đổ xuống lênh loang
Nhấn chìm ngập
Bấu sâu vào hạnh phúc...
Biển Nha Trang
Tay cùng đưa tay với
Hụt hơi tình
Lòng vẫn cứ đinh ninh
Nghe thinh không
Mộng trần lắm long đong
Bám víu chặt
Mắt môi rời rã gọi...
Đêm Nha Trang
Các vì sao vào hội
Sáng lung linh
Ở tận cuối chân trời
Nằm im nghe
Ve vuốt sóng gọi mời
Tình tự nhé
Mình trong nhau sâu thẳm...
Đêm thanh tân
Ngực trầm hương lận đận
Tóc mây nồng
Răng cài ngọc trong răng
Đêm qua mau
Làm sao giữ được trăng
Nên chấm dứt
Tình phai...chân bước vội!
Trần Mai Ngân
24-11-2019
Chủ Nhật, 24 tháng 11, 2019
PHẢN BỘI
PHẢN BỘI
Em phản bội lại thơ
Có nghĩa là...
Không viết về anh nữa
Còn gì đâu...
Mùa mục rữa tan phai
Và chúng mình
Từ phương nào chia hai
Dù chưa nói
Nhưng lòng hai lối rẽ...
Trần Mai Ngân
Thứ Năm, 14 tháng 11, 2019
THẬT THÀ
THẬT THÀ...
Không phải là phút ngoài chồng ngoài vợ đâu
Mà tận trái tim sâu...anh đã là tất cả !
Dẫu biết đó là trăm ngàn nghiệt ngã
Mà cứ yêu cứ bất chấp thế gian này...
Em sẵn sàng cho những cuộc đọa đày
Chìa vai gánh lời nhân gian buộc tội
Chỉ anh biết mình em không có lỗi
Trái tim ngoan em vốn thật đàn bà...
Trăm nghìn lần em chẳng biết điêu ngoa
Tim chỉ đập một nhịp tình duy nhất
Duyên chỉ thắm se đời em lận đận
Còn gì đâu em chết lúc hai mươi...
Người đàn bà - em đánh mất nụ cười
Và băng giá quấn quanh đời rất trẻ
Tim chai đá lặng nghe đời rất khẽ
Nhẹ nhàng qua rồi lại nhẹ nhàng trôi...
Mai sau này có về chốn xa xôi
Em vẫn nói : yêu anh không có tội!
Trần Mai Ngân
14-11-2019
Thứ Hai, 11 tháng 11, 2019
BÃO
BÃO!
Dự báo thời tiết : Bão!
Mặc tình... em cứ đi
Có điều chi thôi thúc
Gặp gỡ rồi chia ly...
Cái buổi trưa hôm ấy
Mưa lạnh trắng con sông
Em thánh thiện thật lòng
Tình yêu không mặc cả
Anh lời tình phong nhã
Lửng lờ như mây trôi
Em hy vọng xa xôi
Huyễn hoặc duyên nồng thắm
Dĩ nhiên thuyền tình đắm
Đã khẳm đầy dối gian
Em về giông bão tới
Cầu trời...tim còn ngoan!
Qua con sông một mình
Gập ghềnh sóng điêu linh
Như qua xong cuộc tình
Môi bỏng vết phong ba...
Trần Mai Ngân
11-11-2019
Thứ Sáu, 8 tháng 11, 2019
LỤC BÁT PHÙ VÂN
L ỤC BÁT PHÙ VÂN...
CUỒNG
Mộng cuồng tôi nhớ một người
Yêu cuồng tôi mãi một đời si mê
Đáo Bỉ Ngạn quên đường về
Lạc tôi lạc cả lời thề biển trăng...
ĐIÊN
Đêm nay có một kẻ điên
Gối chăn xô lệch đảo nghiêng trăng vàng
Đêm nay Thiếp nói nhớ chàng
Hư vô vọng lại bẽ bàng đêm điên!
ÁC MỘNG
Phù vân nối bước phù vân
Vô tâm nối bước lạnh dần rời xa
Cuồng điên một thuở chỉ là
Tự đem ác mộng ta bà doạ nhau...
Trần Mai Ngân
7-11-2019
Thứ Ba, 29 tháng 10, 2019
HALLOWEEN VÀ EM
HALLOWEEN VÀ EM...
Em giấu sau chiếc mặt nạ qủy lạnh lùng
Là đôi mắt buồn đẫm lệ
Bởi tình yêu và cuộc đời đâu phải thế
Không như em nghĩ và mơ...
Em giấu sau đôi môi cười gian ác
Là tiếng gọi anh - dấu yêu...anh biết không
Halloween đêm hoá trang - đêm mênh mông
Em nhập vai... Tay nanh vuốt cấu cào tình rướm máu...
Em giấu cõi lòng đau đáu
Trong vai chú hề Joker
Nghìn năm thù oán một Battman hoàn mĩ
Nụ cười hoen rỉ...có được chi!
Sau chiếc mặt nạ, lệ ướt mi
Em vẫn thế là em đắm đuối
Chạy theo người - trò chơi rượt đuổi
Trượt chân dài quỵ ngã trăm năm
Vướng sợi tóc rơi vực sâu...vết lăn trầm
Ôi! Ma quỷ linh hồn sao đau đớn...
Em giấu em, giấu một tình yêu lớn
Vụt vỡ tan khi lộng lẫy xuân tình
Halloween thần thánh cũng một mình
Và ma quỷ hiện nguyên hình hung tợn
Giết con tim ...máu tràn ghê rợn
Một tình yêu cũng chết theo cùng...
Lễ hội Halloween trời lạnh buốt, đêm mịt mùng
Em giấu em, giấu mình sâu thăm thẳm
Chiếc mặt nạ qủy hiện thân loài hung ác
Mà tim em là của thiên thần
Gọi người xa bằng cả ân cần
Mắt đẫm lệ phía sau đôi mắt quỷ...
Halloween 2019❤️
Trần Mai Ngân
Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2019
CỔ TÍCH
CỔ TÍCH
Có câu chuyện cổ tích
Người đi tìm dấu hài
Mỏng như làn khói bay
Chiều cuối Thu mây trắng
Tà huy vương chút nắng
Vàng trên mái tóc nâu
Đôi mắt ai vốn sầu
Nhốt cung đường tuyệt vọng!
Có câu chuyện cổ tích
Kể cho nhau mơ mộng
Vốn không thực ở đời
Mà sao mãi đợi chờ...
Kia là vầng trăng khuyết
Sao Tua kết nằm kề
Dấu hài mãi không về
Đi đâu lạc bến mê...
Có câu chuyện cổ tích
Anh chỉ kể em nghe
Một dấu hài đi lạc
Mang cả bụi mùa Hè
Giật mình một tiếng Ve
Đang kêu hay đang khóc
Khi lạc mất dấu hài
Ai dáng xưa trang đài...
Trần Mai Ngân
Thứ Bảy, 19 tháng 10, 2019
GIẤC MƠ
GIẤC MƠ
Thỉnh thoảng trong mơ em gặp anh...
Ngày cũ - tóc chúng ta còn xanh
Mộng lành treo tình yêu trĩu quả
Ngọt ngào anh làm chồng, em vợ...
Trong cơn mơ không chuyện duyên nợ
Nên trăm năm mình mãi cạnh nhau
Ngày nắng đẹp đêm đến đầy sao
Anh vẫn hát ru em giấc ngủ...
Trong đêm mơ trọn lòng ấp ủ
Mối tình nồng chẳng phải chia xa
Vòng tay vây chẳng thể nhạt nhoà
Đo từng tấc ngát hương da thịt...
Giấc mơ...ôi! Những đêm huyền tịch
Sao trời nghiêng ở cuối đôi chân
Và ánh trăng trượt nỗi bâng khuâng
Rơi mê đắm thảm tình yêu mật
Giấc mơ thế...đâu nhiều đâu thật
Chỉ vài lần in dấu trăm năm
Tỉnh mộng rồi thương chỗ ta nằm
Vẫn ấm mãi hương người hôm ấy!
Trần Mai Ngân
Thứ Ba, 15 tháng 10, 2019
THỜI GIAN XIN LỖI
THỜI GIAN XIN LỖI...
Có khi người ta phải vịn vào thời gian để sống!
Chờ đợi thời gian sẽ đem về lại yêu thương và trả lời rằng ta đã chọn đúng người trao gửi...
Cứ thế ta đợi chờ và đầy hi vọng!
Mỗi ngày rồi qua đi... Ta tự nhủ...ngày mai vậy. Ngày mai sẽ đến tốt đẹp hơn, sẽ mỗi ngày gần hơn và yêu thương sẽ trở về ở cạnh...
Cứ thế ta vui vẻ sống từng ngày!
Nếu mỗi ngày qua đi chỉ là sự im lặng và trống vắng. Ta tự nhủ, không sao đâu...thời gian vẫn còn. Ta sẽ đợi ngày mai... ngày mai nữa...nữa...
Cứ thế ta lại chăm chỉ đợi thời gian!
Thời gian đi qua, đi qua ...mang cho ta câu trả lời tuyệt vọng!
Và ta bỗng nhận ra ta đã phù phiếm bấy lâu.
Có những việc thời gian không giúp được, không trả lời được... Thời gian bất lực trước sự vô tâm của con người, trước sự thờ ơ của anh, của chị... Thời gian không trả về cho những yêu thương đã mất đi, cũng không mang người về cho ta như cũ xưa...
Thời gian tàn nhẫn quá không ?
Không! Thời gian chỉ là sự thật và xin lỗi về những tuyệt vọng của mong đợi bao lâu...
Thời gian xin lỗi!
Hãy đừng đợi chờ thời gian nữa. Còn có bao lâu. Hãy sống trọn vẹn cho hôm nay. Mỉm cười thật lòng cho hôm nay dù có lúc thật buồn, không vui...hôm nay vẫn phải đi qua và là của bạn.
Chờ đợi là một trong những phù phiếm của nhân sinh.
Hãy quên những việc cần quên không còn thuộc về hôm nay nữa.
Hãy tiễn người đã quyết ra đi xa rời bạn với một nụ cười thật lòng bằng cả mắt môi cùng lời cầu chúc hạnh phúc!
Nhớ! Hãy đừng đợi thời gian mang trả lại hôm qua tươi đẹp!
Nghe không...thời gian xin lỗi . Thời gian xin lỗi phải mang đi những gì của hôm qua và vĩnh viễn không trả lại...
Thời gian xin lỗi. Xin lỗi đã làm bạn thất vọng!
Nhớ nha , quên đi. Đừng mong đợi phù phiếm nữa.
Thời gian sẽ không trở về đâu!
Trần Mai Ngân
Thứ Bảy, 12 tháng 10, 2019
CÓ NHỮNG ĐIỀU...
CÓ NHỮNG ĐIỀU...
Có những điều cố tình anh không biết
Rằng hôm qua và cả hôm nay
Trái tim em khắc khoải vì ai
Anh mai mỉa “ cô ta dại quá! “
Có những điều cố tình gây oan trái
Rồi đổ thừa tại số không duyên
Em khuyên em cất giấu ưu phiền
Sá gì nữa...người không tim óc...
Có những điều em như thật ngốc
Nói thuỷ chung...gạch ngói vô tình
Trơ ra đó nào đâu biết thở
Mà nồng nàn... mà lắm yêu đương...
Có những điều sâu thẳm tình thương
Và cao quý và đây thánh thiện
Anh đâu biết những điều em nguyện
Tim rung lên lặng lẽ thinh không...
Có những điều thôi chẳng đợi mong
Là đau buốt phong ba cách trở
Thôi hợp phố... tìm nhau thêm bở ngỡ
Sớm muộn gì...ta cũng đã chia xa...
Trần Mai Ngân
Thứ Tư, 9 tháng 10, 2019
TA CÒN TA
TA CÒN TA
Thiêm thiếp đêm
Và thiêm thiếp trăng...
Bẫy tình giăng giam chặt
Mù rối những dây tơ oan nghiệt
Trói đời mình cùng cạn kiệt hôm qua...
Hấp hối mùa xưa
Hấp hối ngày
Tỉnh mộng tàn phai ta đóng kịch
Nói cười giả tạo vai tình nhân
Hạnh phúc gãy đôi đời lận đận!
Cuộc hồi sinh ...bất tận
Gom hết hương hoa đời
Mặc kệ... ta rong chơi
Nợ duyên thôi trả hết
Buông trôi đi...buồn gì...
Ta còn ta hôm nay!
Trần Mai Ngân
Thứ Tư, 2 tháng 10, 2019
VẾT THƯƠNG
VẾT THƯƠNG...
Có vết thương nửa đêm thức dậy
Nhức nhối đau quá vãng khôn nguôi
Ám ảnh tôi môi mắt đã cười
Cũng đã nói dấu yêu bất tận!
Có khát khao nửa đêm lận đận
Trở mình trên thao thức nhân gian
Dấu vết tình cào xước miên man
In lại sẹo nghìn năm không nhạt...
Có chia xa thốt lên ngột ngạt
Là đêm, ngày...còn dấu ngón tay
Giục giã nhau cũng phải phôi phai
Buông rời rã...hôm này đêm vắng...
Có nằm nghe vị đêm thật đắng
Như đang qua cửa sổ mộng du
Đặt tên người nỗi nhớ thiên thu
Rồi chắp cánh...rồi bay xa mãi!
Đêm nồng nàn...sao tôi bươn chải
Có vết thương nhiều năm trở lại
Nhức nhối tôi ôm mặt cố quên
Đau buốt tôi...ôm mặt khóc rên!
Trần Mai Ngân
Thứ Sáu, 27 tháng 9, 2019
SỢ ĐÊM
SỢ ĐÊM...
Em sợ đêm về...
Sợ nghe tiếng uênh oang của chú Ễnh Ương
Tiếng kêu hay tiếng khóc tình vương
Em sợ...sợ mình còn thương!
Em sợ đêm về
Cánh cửa sổ nơi phòng ngủ mở toang
Em tìm vầng mây...mây vô tình bay
Vuốt mái tóc còn xanh - đây mộng cũ...
Em sợ đêm về
Không có nắng hoa Tường Vi ủ rũ
Màu nhạt nhoà trong ánh sáng của trăng
Em sợ tro tàn nguội lạnh vắng tanh...
Ôi! Đêm loanh quanh, loanh quanh quá
Chú Ễnh Ương ru ngủ
Một điệu buồn
Nhắc tình xanh đã qua nhanh, qua nhanh...
...Phải rồi
Cuộc đời vốn mong manh!
Trần Mai Ngân
HẸN
HẸN
Hẹn cùng sương khói một mai
Gánh đời buông nhẹ trên vai phận người...
Thiên thu gửi lại nụ cười
Tặng cho xa lạ cả người tình xưa...😔😔
TRẦN MAI NGÂN
Thứ Hai, 23 tháng 9, 2019
LOÀI BƯỚM ĐONG ĐƯA
LOÀI BƯỚM ĐONG ĐƯA
Buổi sáng rỗi rảnh tôi ngồi ngắm hoa, ngắm bướm!
Những con bướm ngũ sắc đẹp rực rỡ dưới ban mai. Nó bay lượn vòng quanh những bông hoa vừa nở toả hương thơm ngát!
Những bông hoa thỉnh thoảng rung rinh theo những cơn gió đu đưa nhè nhẹ...thêm phần quyến rũ bướm ong.
Những con bướm cứ vờn quanh hoa ...rồi xếp xoè cánh...có đôi khi đôi cánh như đang run lên!
Bướm hoa sáng nay là một bản giao hưởng tình ca thật đẹp!
Cứ thế hoa rung rinh trong nắng trong gió, còn bướm cứ chập chờn khi đậu lên hoa , rồi bay ...rồi đậu....
Cuối cùng cũng đến phút giây đẹp nhất . Bướm và hoa hoà vào nhau là một! Đôi cánh của bướm run lên , bướm bám chặt vào hoa đang cong lên rồi oằn xuống theo từng nhịp run của bướm! Tình yêu hoa bướm có phải là đây!
Bướm đã no say mật ngọt của hoa và bướm phải đến lúc bay đi...Có những con bướm vội vã bay ngay , cũng có những con bướm trước khi bay sang hoa khác còn chút luyến tiếc dư hương nên chập chờn vài vòng bên bông hoa . Cuối cùng thì nó cũng bay đi!
Cuộc tình bướm hoa ngắn ngủi đến thế sao, mà thật đẹp!
Bài tình ca của bướm và hoa đã tạo cho thiên nhiên một bức tranh tuyệt vời!
Tuyệt vời vì sự gặp gỡ vô tình và kết thúc nhẹ nhàng. Bướm thảnh thơi bay đi, hoa vẫn đấy sống tiếp đời hoa của mình cho đến tàn phai mà không hề buồn hay oán trách!
Chợt nghĩ, còn cuộc đời thì sao?
Tình yêu thì sao?
Ôi ! Là bướm là hoa , có phải ?
Mà thôi đừng hỏi vì sao ....”vì sao ta yêu nhau ...vì sao môi anh nóng, vì sao tay em lạnh...” như trong bài hát Khúc Thuỵ Du...
Hỏi vì sao cũng là đã trả lời vì sao, vì sao rồi!
Trần Mai Ngân
Thứ Sáu, 20 tháng 9, 2019
UỐNG RƯỢU
UỐNG RƯỢU
Một ly rượu sáng trăng rằm
Một ly rượu dẫn về quanh cõi đời...
Một ly rượu uống gọi người
Quên quên nhớ nhớ khóc cười chính tôi
Một ly tình bạc như vôi
Sầu đong đầy chén đơn côi say mềm
Con trăng đứng ở ngoài thềm
Cười tôi ngốc nghếch lại thêm dại tình!
Thôi thì tự chuốc say mình
Đêm nay, đêm nữa...vẫn hình bóng xưa!
Trần Mai Ngân
Chủ Nhật, 15 tháng 9, 2019
ĐÊM ÔM TRĂNG NẰM BỆNH
TÔI ÔM TRĂNG NẰM BỆNH...
Đêm tròng trành
Nghiêng khuyết một ánh trăng
Gương mặt người cúi xuống
Chầm chậm...đêm vỡ đôi
Đêm xa xôi
Buốt lạnh sương vai gầy
Vội buông đôi bàn tay
Hương Tường Vy còn thoảng...
Đêm lặng yên
Tôi ôm trăng nằm bệnh
Nóng hâm hấp...lạnh run
Mê sảng gọi tên người
Thoáng nụ cười rất xưa!
Trung Thu 2019
Trần Mai Ngân
Thứ Ba, 10 tháng 9, 2019
UỐNG RƯỢU VỚI TRĂNG
UỐNG RƯỢU VỚI TRĂNG
Đêm trăng thu tôi mời tôi chung rượu
Tiễn ngọt ngào của tuổi hai mươi
Để rồi từ đó tôi không cười
Cũng không khóc, cầm bằng như chết!
Đêm trăng thu tôi mời tôi chung rượu
Mừng đời mình treo mấy mươi năm
Tôi sống vờ trong cõi xa xăm
Để xoa dịu thân tâm lận đận...
Đêm trăng thu uống chung rượu - Giận!
Giận không say cứ tỉnh giữa đời
Đổ hư vô... tôi một kẻ khờ
Đã chìm giấc Thuỵ Du mộng ảo...
Đêm nay thu vầng trăng nương náu
Sao ngả nghiêng trong chén vô tình
Nhân ảnh đã không hình không bóng
Uống trăng vào, uống cạn tình xưa...
Đêm trăng thu sao chẳng say vừa
Ôm mặt khóc- trăng ơi... vỡ mộng!
Trần Mai Ngân
Thứ Tư, 4 tháng 9, 2019
BÌNH YÊN HAY BÃO GIÔNG ...
BÌNH YÊN HAY GIÔNG BÃO
Bình yên sẽ không đến khi trong lòng còn đầy bão giông.
Chỉ một lần lỡ cột buộc mình vào điều hư ảo phù phiếm thì gần phải hết đời để tháo gỡ và sám hối.
Tình yêu không chân thành chính là điều hư ảo phù phiếm đó khi ta vấn vào.
Cũng may, rồi sau những giấc mơ tưởng miên trường ta lại thức tỉnh. Thì ra chỉ là mộng mà sao lại để mộng dẫn ta đi vào con đường bế tắc, quẫn quanh của sự tuyệt vọng.
Những hư ảo, phù phiếm đó mang màu hồng của hạnh phúc nhưng chỉ là giả tạo và chỉ thoáng qua! Sự chung thủy, sống chết hết lòng cho tình yêu, cho người -cuối cùng chỉ là giọt nước mắt nuốt vào lòng khi hay biết, khi vỡ tan!
Thế thì cớ sao lại đau nhói con tim, lại rã rời tâm xác.
Sau thời gian và chừng ấy thời gian đã là đủ.
Hãy bôi xoá hết và quên đi!
Như một người vừa hồi sinh lại ở một kiếp khác. Như chưa từng đã gặp gỡ và nói yêu thương.
Chỉ có như thế bình yên sẽ trở về và giông bão sẽ qua đi!
Trần Mai Ngân
Thứ Ba, 3 tháng 9, 2019
ĐƯỢC THỞ
ĐƯỢC THỞ ...
Sáng nay thức dậy trời Thu thật đẹp , nắng nhẹ nhàng , gió mơn man ...
Tôi bước ra sân vườn sau nhà . Này hoa ,này lá đung đưa như thầm thì chào tôi ngày mới .
Tôi ngồi xuống chiếc băng đá . Chẳng làm gì , chẳng nghĩ ngợi gì . Tôi hít thở và quán niệm là mình đang hít vào , thở ra . Thật tuyệt diệu ! Từng hơi thở hít sâu vào lồng ngực cho tôi sự sảng khoái , tươi tỉnh .
Tôi chợt nghĩ tôi đang hạnh phúc , rất hạnh phúc . Hơi thở đi vào tôi , thấm sâu và lan tỏa trong cả cơ thể tràn đầy sức sống ...
Trong khi có biết bao người trên quả địa cầu này đang không thở được thông suốt như tôi ... Hơi thở họ đứt quãng , nặng nhọc có khi phải nhờ bình oxy trợ giúp ... mà họ vẫn phải cố thở và vui mừng vì còn được thở , được sống , được chứng kiến cõi đời này !
Tôi và bạn không phải thế . Chúng ta hít thở tự do . Quán niệm được lúc hít vào và thở ra ... Vậy sao có lúc ta lại phải than thở , phải trách móc , phải buồn phiền ...
Hãy gạt bỏ hết những thứ vớ vẩn ấy đi tôi và bạn . Để thấy chúng ta đang hạnh phúc biết bao ... Chúng ta đang thở một cách khỏe mạnh , tự nhiên không cần trợ giúp . Thì cớ sao ta lại cứ u sầu .
Nào ...ta cùng thở các bạn nha... Hít vào mùi hương thơm của trần gian , thở ra xoá mọi lo toan , phiền muộn .
Hít vào , thở ra ...cảm nhận , cảm nhận ta đang hạnh phúc , hạnh phúc thật sự .
Hãy cùng tôi bạn yêu nhé , chúng ta cùng thở ....
Trần Mai Ngân
Thứ Hai, 2 tháng 9, 2019
TRỞ VỀ...
TRỞ VỀ ...
Em trở về bình an chốn cũ
Mộng xa xưa gửi lại mây trời
Buổi chia xa không thốt nên lời
Em về vậy...như chưa hề đến
Sáng nay buốt hàng cây thắp nến
Cành khẳng khiu trơ trọi nỗi buồn
Đôi bàn tay năm ngón buông suôn
Không nắm chặt cầm bằng đổ vỡ
Em về đây những cành hoa nở
Nhắc mùa Xuân em đến gặp anh
Mộng ngỡ đầy hạnh phúc màu xanh
Sao tan tác uyên ương gãy cánh
Em xa anh ...mùa đi chóng vánh
Đâu còn chi mong đợi... xa rồi
Dòng sông chảy về phía xa xôi
Không có bóng chúng mình nơi đó...
P/S : Xin lần cuối hôn nhau đừng nhạt
Để nghìn sau còn dấu môi sầu !
Trần Mai Ngân
4-9-2018
Chủ Nhật, 1 tháng 9, 2019
TÌM BÓNG
TÌM BÓNG !
Đêm yên lặng . Tôi hỏi Bóng .
- Mình có nhau , bên nhau từ bao giờ thế Bóng ...
Bóng : Từ lâu lắm rồi tại M không biết thôi !
- Tôi là ai ...
Bóng : M là tôi và tôi cũng là M .
- Vậy sao có lúc tôi không thấy Bóng bên cạnh mình ... Tại sao có lúc Bóng bỏ mặc tôi ...
Bóng : Không ! Mình vẫn luôn cạnh nhau .
Khi mưa Bóng và M là một .
Khi ngày không nắng Bóng và M cũng là một .
Khi M ngủ , Bóng cũng ngủ ta cùng vào một giấc mơ .
- Tôi phải làm sao để tôi và Bóng mãi có nhau ...
Bóng : Hãy tự nhiên và thuận theo Duyên , M nhé ! Khi ngày , khi đêm , khi nắng , khi mưa ... ta vẫn tồn tại bên nhau đấy thôi .
Như đêm nay trong nỗi quạnh hiu , hụt hẫng có phải Bóng vẫn bên cạnh M không ...
- Nhưng Bóng đâu ngờ ...
Có một điều là tôi biết khóc , giọt nước mắt lăn dài trên má là có thật . Còn Bóng thì không .
Làm sao hiểu !
Trần Mai Ngân
Tôi là em và em cũng là tôi ...( ca từ Trịnh Công Sơn )
TỈNH MỘNG
TỈNH MỘNG
Sau những ảo mộng xa xôi
Tôi trở về tháng Chín
Tháng Chín của xửa xưa... Của tôi!
Bên thềm nhà tôi ngồi - có tiếng chim hót sớm
Ríu rít, ríu rít...khuyên tôi đừng buồn...
Sau những ảo mộng xa xôi...
Tôi như người vừa hết ốm
Tháng Chín dang rộng vòng tay ôm
Của những bông hoa buổi sớm
Còn vương đọng hạt sương đêm qua
Nói với tôi, giữ trong lòng lời chia xa...đừng thốt!
Tháng Chín về, tháng Chín về choáng ngộp
Màu nắng mới, màu áo mới và nụ cười cũng mới
Mới như quên
Để không còn gọi tên
Chầm chậm thôi - ta đi qua...đi qua ...
Chuyện xưa cũ đã nhạt nhoà
Tháng Chín đợi cùng ta hoà hôn phối!
Trần Mai Ngân
Thứ Sáu, 30 tháng 8, 2019
ĐŨA LỆCH
ĐŨA LỆCH...
Không thể ở chung nhà
Không thể ngồi cùng mâm
Anh tặng em chục đũa
Buồn vui cứ lặng thầm
Em và cơm cho khéo
Dù những lúc không vui
Gắp bỏ những bùi ngùi
Em đừng thêm nghĩ ngợi
Anh như con sông đợi
Rồi cũng mỏi mòn nhau
Anh xin em trọn vẹn
Cho một mình anh đau...
Không thể không xuyến xao
Khi nghĩ em làm vợ
Gió mưa bên cạnh người
Anh biết em cố cười...
Đời là dòng định mệnh
Anh thuở bước vào đời
Tập cầm đũa thấp cao
Nên đã mau đổ vỡ...
Anh gửi em chục đũa
Em nhớ khéo mà so
Anh muốn em hạnh phúc
Đừng khổ sầu... anh lo...
Trần Mai Ngân
9-8-2019
GHEN Ư...
🎈🎈Cuối tuần thử GHEN xem sao nha cả nhà...😊😊
Chúc cả nhà thân yêu đầy niềm vui và hạnh phúc. 🎈🎈
GHEN Ư...
Nào là Hoa, Thắm, Hồng, Đào
Lại còn Trinh, Ngọc...ngọt ngào trên Face
Mới đây... lại mới nữa đây
Thả tim đưa đẩy ngất ngây là tình!
Em giận, là giận lắm mình
Tại sao không chỉ duy mình em thôi
Thời nay tiến bộ quá rồi
Người ta không thủy, không chung giữ gìn...
Tình yêu lên tiếng bất bình
Ghen ư... không phải...giận mình đong đưa
Chat nhau rễ má dây dưa
Vậy mà lại nói không vừa hợp nhau...
Thôi thì trầu trả lại cau
Em không đồng ý, em mau rút lời
Mình đi sống ảo rạng ngời
Đóng Face em chọn cuộc đời bình yên! 😊😊😛😛😎😎
Trần Mai Ngân
P/S: Những tên trong bài thơ ngẫu nhiên cho đúng vần ...KTD xin lỗi nếu ai có tên đẹp bị trùng ah...🌷🌷
Thứ Hai, 19 tháng 8, 2019
THÁNG TÁM MÙA TRÃNG
THÁNG TÁM MÙA TRĂNG
Tháng Tám mùa trăng
Tôi mang tuổi của mình ngược dòng phố thị, rời chốn xôn xao để đến nơi bình yên lặng lẽ.
Ở đây sẽ lãng quên những không vui, những tổn thương. Lãng quên cả những lo âu đã theo tôi bao năm tháng qua, nhuộm trắng bờ tóc xanh...
Ở đây là những lãng quên giận hờn, phiền muộn mà có khi người vô tình hay cố ý đã chuốc vào nhau.
Lãng quên hết đi và mỉm cười độ lượng. Độ lượng với người và với cả chính ta.
Hãy tha thứ cho người, tha thứ cho cả trái tim ta để được trọn vẹn an vui. Lần cuối.
Tháng Tám của mùa trăng...
Tôi mang tuổi của mình về dòng sông, bến nước. Để nhớ điều đẹp đẽ nhất của tình yêu đã đi qua và tôi mỉm cười.
Tôi cũng có những ngày tuyệt đẹp hạnh phúc.
Trở về dòng sông cũ chẳng để làm gì, chỉ là ngồi lặng im và lắng nghe tiếng sóng.
Tiếng sóng của dòng sông rất khẻ, rất nhẹ nếu không đủ yêu thương, không quan tâm thì bạn chẳng thể nào nghe thấy được... Tiếng sóng ấy có khi reo vui và có khi cũng buồn như tiếng thở dài, đôi khi là tiếng khóc. Còn Lục Bình thì cứ vô tình trôi...trôi đi.
Tháng Tám mùa trăng...
Tôi mang tuổi của mình thả lên trời và thành mây bay đi.
Không nhớ không quên nữa! Vì mây chỉ vô tình lang thang bay ngang qua bầu trời không dừng lại và cũng chẳng biết về đâu. Trách chi nhau.
Tuổi tôi giờ như mây trời bay, bay đi trong lãng quên.
Tháng Tám mùa trăng tôi mang tuổi tôi ngược dòng phố thị, rời chốn xôn xao và quên lãng!
Trần Mai Ngân
Cho tháng Tám của tôi.
Thứ Bảy, 3 tháng 8, 2019
ĐI QUA NGÀY MÙA THU
ĐI QUA NGÀY MÙA THU
Đi qua ngày bằng trái tim khan
Hương tháng Tám nồng nàn tan mất
Mùa kéo mùa ra đi tất bật
Người xa người... ngày bỗng lênh đênh!
Đi qua ngày bằng những mông mênh
Nghe rất rõ buồn tênh rơi xuống
Tiễn nhau vậy với tình yêu muộn
Để Thu về héo hắt trời xanh...
Đi qua ngày bằng những mong manh
Và đổ vỡ dĩ nhiên có thật
Đâu rồi những đêm từng trăng mật
Lá vàng thu rơi ở cuối trời...
Đi qua ngày bằng những im hơi
Và lặng tiếng là lời không nói
Đừng thảng thốt sao mùa quá vãng
Hay hững hờ một trái tim khan!
Trần Mai Ngân
3-8-2019
Thứ Ba, 30 tháng 7, 2019
CẢM ƠN TÌNH YÊU...
CẢM ƠN TÌNH YÊU ! CẢM ƠN TÁC GIẢ VÀ TÁC PHẨM
Cảm ơn tình yêu đã làm nên những tác phẩm âm nhạc và thơ văn tuyệt vời .
Thực vậy ...
Có một tình yêu trọn vẹn hay dang dở thì cũng để lại cho ta những kỉ niệm đầy thương nhớ suốt đời . Để từ đó ta viết lên khúc hát , bài thơ... Khi rất đẹp , khi sầu thảm . Và ngược lại thơ hay âm nhạc cũng có lúc cứu rỗi khi ta cực cùng đau khổ , tuyệt vọng . Lúc ấy , bài thơ chắp cánh nâng ta bay cao , lời hát ru ta xoa dịu nỗi đau xa mất người ... Bài thơ , lời ca sẽ ve vuốt ta cho vơi đi những giọt nước mắt rơi âm thầm trên gối chiếc đêm qua ...
Cảm ơn tác giả đã sáng tác , đã viết bằng cạn kiệt máu tim của mình . Đó mới sự thật là những tác phẩm không bao giờ chết vì họ đã viết chỉ với một lý do duy nhất là viết về tình yêu và cho người mình yêu...
Cứ thế, qua bao thế kỷ ...tình yêu có thể khác đi ở cách biểu hiện giữa cỗ xưa và hiện đại hơn nhưng nỗi nhớ nhung mong đợi , những tha thiết thì ngàn đời vẫn vậy . Vẫn xưa cũ và thủy chung .
Tôi cũng viết về tình yêu của mình , một đề tài muôn thuở với một người muôn thuở ...dù đã qua rất lâu !
Đời tôi cũng không còn dài nhưng sao tôi vẫn thiết tha vẫn nồng nàn như tuổi thanh xuân...
Lâu hơn nữa , tôi có thể nhớ nhớ , quên quên - nhưng tôi nghĩ trong cơn mê tôi cũng chỉ gọi tên người . Duy chỉ một người mà thôi ! Cái tên ấy sẽ luôn trên đôi môi tôi dù không bật thành tiếng ...và sẽ theo tôi về đến cuối trời !
Trần Mai Ngân
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)