CÓ NHỮNG ĐIỀU EM IM LẶNG...
Có những điều...
Em im lặng và anh không nói
Đôi khi là ngọn gió của Thu
Rất nhẹ nhàng khe khẽ như ru
Đến tuyệt đỉnh tình yêu mộng ảo...
Cũng có lúc
Như con sóng dập dồn điên đảo
Nhấn chìm nhau khát nhớ xanh xao...
Hay nhiều khi là những cơn đau
Xoáy buốt rát trái tim bất định
Những điều ấy
Em yên lặng và anh không nói
Chỉ âm thanh sóng gió biển khơi
Cuộn chúng mình ném giữa cuộc chơi
Của đời sống mông lung huyền ảo
Anh có hiểu
... những điều ta không nói
Nào xa xôi nào ngăn cách đâu anh
Biển với Trời kề gần sát rất xanh
Mà sao lạ, mà mong manh đến vậy!
Anh có hiểu
... những điều em không nói
Là muôn trùng là mãi mãi không anh
Cứ lặng im...đừng trách cứ trái tim
Nó vốn dĩ mong manh và dễ vỡ...
Trần Mai Ngân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét