ĐÊM ÔM TRĂNG NẰM BỆNH
TÔI ÔM TRĂNG NẰM BỆNH...
Đêm tròng trành
Nghiêng khuyết một ánh trăng
Gương mặt người cúi xuống
Chầm chậm...đêm vỡ đôi
Đêm xa xôi
Buốt lạnh sương vai gầy
Vội buông đôi bàn tay
Hương Tường Vy còn thoảng...
Đêm lặng yên
Tôi ôm trăng nằm bệnh
Nóng hâm hấp...lạnh run
Mê sảng gọi tên người
Thoáng nụ cười rất xưa!
Trung Thu 2019
Trần Mai Ngân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét