Thứ Năm, 14 tháng 6, 2018

CÓ MỘT NGAY


CÓ MỘT NGÀY 


    Có một ngày ta bỗng quạnh hiu

    Ngồi lặng lẽ khi chiều nhạt nắng 

    Có một ngày sao ta trống vắng

    Mặc tiếng cười rộn rã quanh ta 


    Có một ngày sao chẳng thiết tha

    Và mọi thứ nhoà đi đến tệ

    Có một ngày trái tim ngoại lệ

    Rất hững hờ xa hết đam mê...


           Cứ như thế ta ngồi im chẳng biết

           Mặt trời rơi... đêm trắng cũng oà về! 


                                 Trần Mai Ngân



2 nhận xét:

Đỗ Văn nói...

Sao bỗng dưng mắt ta nhòa lệ
Thương lối về đã thăm thẳm cơn mê?

Khúc Thụy Du nói...

Đường xa con dốc mê lầm
Đôi chân cứ bước âm thầm cách xa ...
Cảm ơn anh Đến đã đọc thơ . Chúc anh cuối tuần vui và hạnh phúc . Thân mến !