Thứ Bảy, 27 tháng 6, 2020

THỂ THƠ 1-2-3



EM CHỈ MUỐN GIẤU RIÊNG CHO MÌNH EM BIẾT


Một mùa thu ngày cũ đã vĩnh viễn rời xa

Đoá hoa Cúc vàng cúi đầu im lặng kiêu sa 


Và câu chuyện của chúng ta giống như bài làm nháp

Viết sai rồi lại xé bỏ...lại viết sai

Để cuối cùng ngã rẽ chia hai không bao giờ quay trở lại...

🌷🌷

ĐÊM CHỈ CÓ VẦNG TRĂNG LẠNH ĐỨNG IM NGOÀI CỬA


Căn phòng tắt hết đèn duy nhất ánh sáng của trăng

Nên anh vô tình không thấy giọt nước mắt của em


Lặng lẽ rơi tự lặng lẽ một mình lau khô lấy

Đêm cứ thế nối tiếp đêm và trôi qua như vậy 

Cũng quen rồi đêm lặng lẽ với ánh trăng im!

🌷🌷


CHIỀU XUÂN THUYỀN VỀ ĐẦY TRÊN BẾN SÔNG DINH


Con nước cứ dập dình như đứng lại

Có một người đi về lòng  như thiếu phụ


Một chuyến tàu xa chẳng thể quay về

Não nề 

Nhưng không bật khóc!


                                              Trần Mai Ngân 

Không có nhận xét nào: