Thứ Hai, 19 tháng 8, 2019

THÁNG TÁM MÙA TRÃNG



THÁNG TÁM MÙA TRĂNG


Tháng Tám mùa trăng

Tôi mang tuổi của mình ngược dòng phố thị, rời chốn xôn xao để đến nơi bình yên lặng lẽ.

Ở đây sẽ lãng quên những không vui, những tổn thương. Lãng quên cả những lo âu đã theo tôi bao năm tháng qua, nhuộm trắng bờ tóc xanh...

Ở đây là những lãng quên giận hờn, phiền muộn mà có khi người vô tình hay cố ý đã chuốc vào nhau.

Lãng quên hết đi và mỉm cười độ lượng. Độ lượng với người và với cả chính ta. 

Hãy tha thứ cho người, tha thứ cho cả trái tim ta để được trọn vẹn an vui. Lần cuối.


Tháng Tám của mùa trăng...

Tôi mang tuổi của mình về dòng sông, bến nước. Để nhớ điều đẹp đẽ nhất của tình yêu đã đi qua và tôi mỉm cười. 

Tôi cũng có những ngày tuyệt đẹp hạnh phúc. 

Trở về dòng sông cũ chẳng để làm gì, chỉ là ngồi lặng im và lắng nghe tiếng sóng.

Tiếng sóng của dòng sông rất khẻ, rất nhẹ nếu không đủ yêu thương, không quan tâm thì bạn chẳng thể nào nghe thấy được... Tiếng sóng ấy có khi reo vui và có khi cũng buồn như tiếng thở dài, đôi khi là tiếng khóc. Còn Lục Bình thì cứ vô tình trôi...trôi đi.


Tháng Tám mùa trăng...

Tôi mang tuổi của mình thả lên trời và thành mây bay đi. 

Không nhớ không quên nữa! Vì mây chỉ vô tình lang thang bay ngang qua bầu trời không dừng lại và cũng chẳng biết về đâu. Trách chi nhau.

Tuổi tôi giờ như mây trời bay, bay đi trong lãng quên. 


Tháng Tám mùa trăng tôi mang tuổi tôi ngược dòng phố thị, rời chốn xôn xao và quên lãng! 


                                  Trần Mai Ngân

                           Cho tháng Tám của tôi.

Không có nhận xét nào: