VẮNG NHAU
VẮNG NHAU
Mùa Xuân em về quê...
Qua những cánh đồng thơm mùi lúa chín
Hương bâng khuâng quyện mãi một ngày xưa
Cứ mênh mang mây trắng bay về chưa
Em chợt hỏi bàn tay em giá lạnh...
Cây Mai trước sân đầy vàng cả nhánh
Chỉ thiếu anh sắc thắm vẫn buồn hiu
Mạ ra sân đôi mắt dõi ngắm chiều
Nắng nhàn nhạt tết nay sao mà vắng...
Chiếc cầu khỉ lắc lư không ai nắm
Bàn tay em lần vịn mỗi bước đi
Đôi mắt buồn ươn ướt lệ hàng mi
Có phải nhớ mùa Xuân xưa đã mất
Con sông nhỏ bến nước buồn hiu hắt
Chiếc xuồng trôi em lạc nẻo tay chèo
Cuộc đời là những bến đậu gieo neo
Duyên phận cứ trêu người như thế đó!
Những ngày tết rồi cũng qua trước ngõ
Hoa mai vàng rồi cũng tả tơi rơi
Ta xa nhau trời bắt hết cả đời
Còn chăng chỉ một bài thơ tiếc nuối...
Em viết lại và đốt về chín suối
Bài thơ tình không gửi bởi vì yêu !
26-2-2018
Trần Mai Ngân KTD
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét