CHEN LẤN TRẦN GIAN
Mấy mươi năm chen lấn
Chốn trần gian bụi mờ
Ta cứ đợi cứ chờ
Niềm riêng như tuyệt vọng...
Mấy mươi năm nằm mộng
Ta chìm dưới sông mê
Năm tháng vẫn lê thê
Ta gọi ta tỉnh thức
Mấy mươi năm ray rứt
Khi nhận kiếp làm người
Duyên buông tình nín bặt
Môi ta không biết cười...
Mấy mươi năm loay hoay
Ta xa nhau hôm nay
Để tim rưng rức khóc
Để tìm hoài ngày mai...
Chốn trần gian ta say
Nên cứ hoài loay hoay
Mấy mươi năm chen lấn
Chốn trần gian ta say!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét