PHỒN HOA
Ta ngồi đây giữa những toà cao ốc
Bỗng lòng buồn nhớ chái bếp nhà quê
Nhớ mùi rạ thơm, nhớ lối bờ đê
Ta nhớ lắm...nhớ ôi là nhớ...
Bỏ đường làng ta lên thành phố
Làm cư dân tạm trú kiếp chung cư
Sáng đi làm chiều tối ngất ngư
Đường đông nghịt ngựa xe khói bụi...
Quanh nơi đây mỗi người lầm lũi
Một ước mơ hoài bảo, một đợi chờ
Chen chúc nhọc nhằn tranh đua từng chút
Việc cuốn người chẳng phút thảnh thơi...
Cũng có cuối tuần thỉnh thoảng dạo chơi
Vào quán cà phê toàn là robot
Ngồi bấm máy bên nhau không tiếng nói
Thời đại 4.0 ... ôi đến lạnh lùng...
Ta bỗng thèm nghe tiếng nói thân quen
Của cu Tèo chọc quê cái Tý
Năm với tháng cuộc đời không như ý
Ta nơi đây cô quạnh chốn phồn hoa
Những chung cư cao ốc toà nhà
Cứ im lặng sáng đi về tối
Ta ở đây mà như lạc lối
Đi tìm hoài chẳng thấy ngày xưa!
Trần Mai Ngân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét