Thứ Ba, 30 tháng 7, 2019

CẢM ƠN TÌNH YÊU...




CẢM ƠN TÌNH YÊU ! CẢM ƠN TÁC GIẢ VÀ TÁC PHẨM


Cảm ơn tình yêu đã làm nên những tác phẩm âm nhạc và thơ văn tuyệt vời .

Thực vậy ...

            Có một tình yêu trọn vẹn hay dang dở thì cũng để lại cho ta những kỉ niệm đầy thương nhớ suốt đời . Để từ đó ta viết lên khúc hát , bài thơ... Khi rất đẹp , khi sầu thảm . Và ngược lại thơ hay âm nhạc cũng có lúc cứu rỗi khi ta cực cùng đau khổ , tuyệt vọng . Lúc ấy , bài thơ chắp cánh nâng ta bay cao , lời hát ru ta xoa dịu nỗi đau xa mất người ... Bài thơ , lời ca sẽ ve vuốt ta cho vơi đi những giọt nước mắt rơi âm thầm trên gối chiếc đêm qua ...

    

            Cảm ơn tác giả đã sáng tác , đã viết bằng cạn kiệt máu tim của mình . Đó mới sự thật là những tác phẩm không bao giờ chết vì họ đã viết chỉ với một lý do duy nhất là viết về tình yêu và cho người mình yêu...

            Cứ thế, qua bao thế kỷ ...tình yêu có thể khác đi ở cách biểu hiện giữa cỗ xưa và hiện đại hơn nhưng nỗi nhớ nhung mong đợi , những tha thiết thì ngàn đời vẫn vậy . Vẫn xưa cũ và thủy chung . 


             Tôi cũng viết về tình yêu của mình , một đề tài muôn thuở với một người muôn thuở ...dù đã qua rất lâu ! 

              Đời tôi cũng không còn dài nhưng sao tôi vẫn thiết tha vẫn nồng nàn như tuổi thanh xuân...

              Lâu hơn nữa , tôi có thể nhớ nhớ , quên quên - nhưng tôi nghĩ trong cơn mê tôi cũng chỉ gọi tên người . Duy chỉ một người mà thôi ! Cái tên ấy sẽ luôn trên đôi môi tôi dù không bật thành tiếng ...và sẽ theo tôi về đến cuối trời !

                                                               Trần Mai Ngân   

                                                                

                                     

Thứ Năm, 25 tháng 7, 2019

HƯƠNG BẬU ĐẦY TRÊN ÁO




HƯƠNG BẬU ĐẦY TRÊN ÁO


Buông Bậu khỏi vòng tay

Hương Bậu đầy trên áo

Bến nước chiều chao đảo

Thuyền đưa Bậu ngược dòng...


Ta ở lại mênh mông

Nghe sóng xô ngập lòng

Dáng Bậu hiền...thương quá

Cớ gì sao cách xa!


Đôi mắt Bậu nhạt nhoà

Đau nghẹn trái tim ta

Mới hôm qua hôm qua

Còn cười và mơ ước...


Cuộc tình dẫu biết trước

Đến lúc Bậu phải đi

Ta chẳng biết làm chi

Để ngăn chân đừng bước...


Phận duyên là vết xước

Quên nhau cố quên nhau

Xưa cũ đã phai màu

Sao ta còn thiết tha...


Buông Bậu khỏi vòng tay

Hương Bậu đầy trên áo! 


                                     Trần Mai Ngân

                                            7-6 

Thứ Hai, 22 tháng 7, 2019

HẮN VỚI TỚ




     HẮN VỚI TỚ ! 


Sáng sớm nắng chói loá ... Tớ thức giấc

Đánh mất tối ngốc nghếch - Tớ khóc

Bóng Hắn hoá nắng chói loá mắt

Vắng Hắn , nhớ Hắn ... Tớ thút thít ! 

Mới biết Tớ quá nhớ - nhớ Hắn . 

        Thế đấy - Hắn cứ , Hắn cứ ...biến suốt

         Tớ biết , Tớ viết ...Tớ quá ghét 

         Chớ nói ... Hắn có bóng dáng khác

         Tớ khóc thút thít , Tớ cứ khóc ! 

Hắn đến , Hắn nói :  Hắn nhớ Tớ 

Tớ trố mắt ! Bóng nắng chói loá sáng 


Thế đấy ! 

Tớ nhớ Hắn - Hắn nhớ Tớ

Sáng sớm bóng nắng ...phớt má Tớ ...

Hắn nói nhớ Tớ .

Tớ nói Hắn ... nhớ đó! 


                                 Trần Mai Ngân

Thứ Năm, 18 tháng 7, 2019

BẢN HỢP ĐỒNG



BẢN HỢP ĐỒNG


Có người đã yêu nhau bằng cả sinh mạng và trí tuệ nhưng rồi phải rời bỏ và chia tay . 

Rời bỏ và chia tay lúc này cũng là cách giữ tình yêu còn ở lại . 


Những rạn vỡ đời thường gây thành vết thương sâu trong trái tim đã nhiều lần không lành lặn được . Những nỗi đau nhức nhối ấy đã làm cho đôi môi lạnh lùng không nói được sự nhớ mong luôn âm ĩ cháy trong con tim . Nên đành câm nín qua nhiều ngày tháng .


Tình yêu đôi khi cũng cần là sự thỏa hiệp đến từ hai phía trong một bản hợp đồng mà ở đó được ký kết bằng niềm tin và sự tôn trọng tuyệt đối hơn tất cả các đối tác khác.

Một người không thể mãi tha thiết không ngưng lời nói yêu thương trong khi một người lại xem đó là điều quá bình thường . Và một người không thê dành hết thời gian , cả thanh xuân cho một người cứ quay đi về phía khác...


Bởi thế chia tay là một tất định là một hạnh phúc trong sự vỡ tan.

Để còn giữ lại những tháng năm êm đẹp đã qua dần nhợt nhạt ! 


Xa rồi ! Một người sẽ nhẹ nhàng bởi trở về đứng đúng vị trí của mình. Một người sẽ không còn nghe nhận những lời ngôn tình xưa cũ nữa! 

Họ sẽ nhẹ nhõm hơn, hay sẽ giật mình thấy đã mất đi một dấu yêu luôn bên cạnh mà họ đã hững hờ! 


Phải vậy thôi ! Chia tay là một tất định !


                     Trần Mai Ngân

                    Tháng Bảy 2019

Thứ Bảy, 13 tháng 7, 2019

TÌNH CẦM



TÌNH CẦM


Tình cầm lạc nẻo thiên tai

Ta từ xưa cũ chia hai lối tình

Ta về dung rũi một mình

Còn Mình nơi ấy nhớ hình bóng xưa?


Muôn trùng lạc bước muôn trùng

Dáng Hoa xa khuất... đã từng dấu yêu

Còn đâu cười nói những điều

Còn đâu mà bảo thật nhiều nhớ mong...


Cầm bằng nước chảy qua sông

Hai bờ bồi lở duyên hồng gãy đôi

Cầm bằng hờ hững chắc rồi

Xin trời lượng thứ mây trôi vô tình! 


Cầm bằng ta với gọi Mình

Thinh không trả lại chữ tình trăm năm!  

 

                                   Trần Mai Ngân 

                                      12-7-2019

Thứ Ba, 9 tháng 7, 2019

GỬI MỘT ĐỜI TÔI




GỬI MỘT ĐỜI TÔI...


Gửi tới đời một trăm tuổi mộng

Cả thanh xuân mưa nắng phai màu

Gửi tới người nghìn nhung nghìn nhớ 

Dẫu xa rồi mùa Xuân năm xưa.. 


Gửi lá vàng phận tôi trong đó

Nằm đợi ngày... nghe gió gọi mưa

Gửi nồng nàn trong tiếng chim sớm

Đến cạnh người thay tiếng lòng tôi


Bâng khuâng, bâng khuâng lời ngập ngừng

Gửi đến tình, năn nỉ đừng đi

Qua bốn mùa buồn vui còn gì

Chưa trọn đầy thì đã chia ly...


Nói với người. Người xa, xa xôi

Nói với tình. Tình ơi! đơn côi ...


                           Trần Mai Ngân

                                 8-7-2019

Chủ Nhật, 7 tháng 7, 2019

CHÚC MỪNG, HÃY CHÚC MỪNG NHAU ...




CHÚC MỪNG HÃY CHÚC MỪNG NHAU...


Có những người khi xuất hiện làm cho bạn cảm thấy bị khó chịu, bị làm phiền. Và bạn lánh xa, né tránh. Thậm chí cả những lời thăm hỏi bạn cũng không muốn trả lời họ. 

Thật khó giải nghĩa cho sự giao thoa của hai tâm hồn và hai con người.

Cả bạn và người đó đều không đáng trách! Bạn không thể miễn cưỡng mãi và người đó cũng sẽ không đeo đẳng mãi.

Chắc chắn sẽ có một ngày bằng cách nào đó , người ấy nhất định không làm phiền bạn nữa! 

Người ấy không xuất hiện trước bạn, cũng không gửi tin thăm hỏi bạn. 

Lúc ấy, là một khoảng trống mênh mông mà nhất định bạn sẽ giật mình nhận ra. Chúc mừng, bạn đã thoát khỏi sự bực bội vì bị làm phiền! 

Nhưng rồi bạn có cảm thấy trống vắng không và có khi nào bạn chợt nhớ, chợt tự hỏi người đó đã ra sao, thế nào... Cũng có thể có, cũng có thể không.

Vào lúc này thì người làm phiền bạn đã biết, đã ngộ ra và dừng lại. Họ đã biết chôn mọi thứ vào miền lãng quên và chọn cách rời xa bạn.

Hãy chúc mừng bạn, chúc mừng người ấy! 

Đã dứt khoát và quên được nhau! Chúc mừng, ta hãy chúc mừng!

                                                      Trần Mai Ngân