Thứ Sáu, 27 tháng 9, 2019

SỢ ĐÊM




SỢ ĐÊM...


Em sợ đêm về...

Sợ nghe tiếng uênh oang của chú Ễnh Ương

Tiếng kêu hay tiếng khóc tình vương

Em sợ...sợ mình còn thương!


Em sợ đêm về

Cánh cửa sổ nơi phòng ngủ mở toang

Em tìm vầng mây...mây vô tình bay

Vuốt mái tóc còn xanh - đây mộng cũ...


Em sợ đêm về

Không có nắng hoa Tường Vi ủ rũ

Màu nhạt nhoà trong ánh sáng của trăng

Em sợ tro tàn nguội lạnh vắng tanh...


Ôi! Đêm loanh quanh, loanh quanh quá

Chú Ễnh Ương ru ngủ

Một điệu buồn 

Nhắc tình xanh đã qua nhanh, qua nhanh...

...Phải rồi 

Cuộc đời vốn mong manh! 


                                  Trần Mai Ngân

HẸN




HẸN


Hẹn cùng sương khói một mai

Gánh đời buông nhẹ trên vai phận người...

Thiên thu gửi lại nụ cười

Tặng cho xa lạ cả người tình xưa...😔😔

                      TRẦN MAI NGÂN 


Thứ Hai, 23 tháng 9, 2019

LOÀI BƯỚM ĐONG ĐƯA



LOÀI BƯỚM ĐONG ĐƯA 


Buổi sáng rỗi rảnh tôi ngồi ngắm hoa, ngắm bướm! 

Những con bướm ngũ sắc đẹp rực rỡ dưới ban mai. Nó bay lượn vòng quanh những bông hoa vừa nở toả hương thơm ngát! 

Những bông hoa thỉnh thoảng rung rinh theo những cơn gió đu đưa nhè nhẹ...thêm phần quyến rũ bướm ong. 

Những con bướm cứ vờn quanh hoa ...rồi xếp xoè cánh...có đôi khi đôi cánh như đang run lên! 

Bướm hoa sáng nay là một bản giao hưởng tình ca thật đẹp! 

Cứ thế hoa rung rinh trong nắng trong gió, còn bướm cứ chập chờn khi đậu lên hoa , rồi bay ...rồi đậu....

Cuối cùng cũng đến phút giây đẹp nhất . Bướm và hoa hoà vào nhau là một! Đôi cánh của bướm run lên , bướm bám chặt vào hoa đang cong lên rồi oằn xuống theo từng nhịp run của bướm! Tình yêu hoa bướm có phải là đây! 


Bướm đã no say mật ngọt của hoa và bướm phải đến lúc bay đi...Có những con bướm vội vã bay ngay , cũng có những con bướm trước khi bay sang hoa khác còn chút luyến tiếc dư hương nên chập chờn vài vòng bên bông hoa . Cuối cùng thì nó cũng bay đi!

Cuộc tình bướm hoa ngắn ngủi đến thế sao, mà thật đẹp!

Bài tình ca của bướm và hoa đã tạo cho thiên nhiên một bức tranh tuyệt vời!

Tuyệt vời vì sự gặp gỡ vô tình và kết thúc nhẹ nhàng. Bướm thảnh thơi bay đi, hoa vẫn đấy sống tiếp đời hoa của mình cho đến tàn phai mà không hề buồn hay oán trách! 


Chợt nghĩ, còn cuộc đời thì sao? 

Tình yêu thì sao? 

Ôi ! Là bướm là hoa , có phải ?

Mà thôi đừng hỏi vì sao ....”vì sao ta yêu nhau ...vì sao môi anh nóng, vì sao tay em lạnh...” như trong bài hát Khúc Thuỵ Du...

Hỏi vì sao cũng là đã trả lời vì sao, vì sao rồi! 


                                Trần Mai Ngân

Thứ Sáu, 20 tháng 9, 2019

UỐNG RƯỢU




UỐNG RƯỢU


Một ly rượu sáng trăng rằm

Một ly rượu dẫn về quanh cõi đời...

Một ly rượu uống gọi người

Quên quên nhớ nhớ khóc cười chính tôi


Một ly tình bạc như vôi

Sầu đong đầy chén đơn côi say mềm

Con trăng đứng ở ngoài thềm

Cười tôi ngốc nghếch lại thêm dại tình!


Thôi thì tự chuốc say mình

Đêm nay, đêm nữa...vẫn hình bóng xưa! 


                       Trần Mai Ngân

Chủ Nhật, 15 tháng 9, 2019

ĐÊM ÔM TRĂNG NẰM BỆNH




TÔI ÔM TRĂNG NẰM BỆNH...


Đêm tròng trành

Nghiêng khuyết một ánh trăng

Gương mặt người cúi xuống

Chầm chậm...đêm vỡ đôi 


Đêm xa xôi

Buốt lạnh sương vai gầy

Vội buông đôi bàn tay

Hương Tường Vy còn thoảng...


Đêm lặng yên

Tôi ôm trăng nằm bệnh

Nóng hâm hấp...lạnh run

Mê sảng gọi tên người

Thoáng nụ cười rất xưa!


                            Trung Thu 2019

                              Trần Mai Ngân

Thứ Ba, 10 tháng 9, 2019

UỐNG RƯỢU VỚI TRĂNG



UỐNG RƯỢU VỚI TRĂNG


Đêm trăng thu tôi mời tôi chung rượu

Tiễn ngọt ngào của tuổi hai mươi

Để rồi từ đó tôi không cười

Cũng không khóc, cầm bằng như chết!


Đêm trăng thu tôi mời tôi chung rượu

Mừng đời mình treo mấy mươi năm

Tôi sống vờ trong cõi xa xăm

Để xoa dịu thân tâm lận đận...


Đêm trăng thu uống chung rượu - Giận!

Giận không say cứ tỉnh giữa đời

Đổ hư vô... tôi một kẻ khờ

Đã chìm giấc Thuỵ Du mộng ảo...


Đêm nay thu vầng trăng nương náu

Sao ngả nghiêng trong chén vô tình

Nhân ảnh đã không hình không bóng

Uống trăng vào, uống cạn tình xưa...


Đêm trăng thu sao chẳng say vừa

Ôm mặt khóc- trăng ơi... vỡ mộng!


                            Trần Mai Ngân

Thứ Tư, 4 tháng 9, 2019

BÌNH YÊN HAY BÃO GIÔNG ...



BÌNH YÊN HAY GIÔNG BÃO


Bình yên sẽ không đến khi trong lòng còn đầy bão giông.


Chỉ một lần lỡ cột buộc mình vào điều hư ảo phù phiếm thì gần phải hết đời để tháo gỡ và sám hối.

Tình yêu không chân thành chính là điều hư ảo phù phiếm đó khi ta vấn vào.

Cũng may, rồi sau những giấc mơ tưởng miên trường ta lại thức tỉnh. Thì ra chỉ là mộng mà sao lại để mộng dẫn ta đi vào con đường bế tắc, quẫn quanh của sự tuyệt vọng.

Những hư ảo, phù phiếm đó mang màu hồng của hạnh phúc nhưng chỉ là giả tạo và chỉ thoáng qua! Sự chung thủy, sống chết hết lòng cho tình yêu, cho người -cuối cùng chỉ là giọt nước mắt nuốt vào lòng khi hay biết, khi vỡ tan! 

Thế thì cớ sao lại đau nhói con tim, lại rã rời tâm xác.


Sau thời gian và chừng ấy thời gian đã là đủ.

Hãy bôi xoá hết và quên đi! 

Như một người vừa hồi sinh lại ở một kiếp khác. Như chưa từng đã gặp gỡ và nói yêu thương.

Chỉ có như thế bình yên sẽ trở về và giông bão sẽ qua đi!


                           Trần Mai Ngân

Thứ Ba, 3 tháng 9, 2019

ĐƯỢC THỞ



ĐƯỢC THỞ ...

  

  Sáng nay thức dậy trời Thu thật đẹp , nắng nhẹ nhàng , gió mơn man ...

    Tôi bước ra sân vườn sau nhà . Này hoa ,này  lá đung đưa như thầm thì chào tôi ngày mới .

     Tôi ngồi xuống chiếc băng đá . Chẳng làm gì , chẳng nghĩ ngợi gì . Tôi hít thở và quán niệm là mình đang hít vào , thở ra . Thật tuyệt diệu ! Từng hơi thở hít sâu vào lồng ngực cho tôi sự sảng khoái , tươi tỉnh . 

      Tôi chợt nghĩ tôi đang hạnh phúc , rất hạnh phúc . Hơi thở đi vào tôi , thấm sâu và lan tỏa trong cả cơ thể tràn đầy sức sống ...  

       Trong khi có biết bao người trên quả địa cầu này đang không thở được thông suốt như tôi ... Hơi thở họ đứt quãng , nặng nhọc có khi phải nhờ bình oxy trợ giúp ... mà họ vẫn phải cố thở và vui mừng vì còn được thở , được sống , được chứng kiến cõi đời này ! 

        Tôi và bạn không phải thế . Chúng ta hít thở tự do . Quán niệm được lúc hít vào và thở ra ... Vậy sao có lúc ta lại phải than thở , phải trách móc , phải buồn phiền ...

       Hãy gạt bỏ hết những thứ vớ vẩn ấy đi tôi và bạn . Để thấy chúng ta đang hạnh phúc biết bao ... Chúng ta đang thở một cách khỏe mạnh , tự nhiên không cần trợ giúp . Thì cớ sao ta lại cứ u sầu .

       Nào ...ta cùng thở các bạn nha... Hít vào mùi hương thơm của trần gian , thở ra xoá mọi lo toan , phiền muộn . 

        Hít vào , thở ra ...cảm nhận , cảm nhận ta đang hạnh phúc , hạnh phúc thật sự . 

         Hãy cùng tôi bạn yêu nhé , chúng ta cùng thở ....


                            Trần Mai Ngân



Thứ Hai, 2 tháng 9, 2019

TRỞ VỀ...




TRỞ VỀ ...


Em trở về bình an chốn cũ

Mộng xa xưa gửi lại mây  trời

Buổi chia xa không thốt nên lời

Em về vậy...như chưa hề đến


Sáng nay buốt hàng cây thắp nến

Cành khẳng khiu trơ trọi nỗi buồn

Đôi bàn tay năm ngón buông suôn

Không nắm chặt cầm bằng đổ vỡ


Em về đây những cành hoa nở

Nhắc mùa Xuân em đến gặp anh

Mộng ngỡ đầy hạnh phúc màu xanh 

Sao tan tác uyên ương gãy cánh 


Em xa anh ...mùa đi chóng vánh

Đâu còn chi mong đợi... xa rồi

Dòng sông chảy về phía xa xôi

Không có bóng chúng mình nơi đó...


 P/S : Xin lần cuối hôn nhau đừng nhạt 

          Để nghìn sau còn dấu môi sầu ! 


      

                                Trần Mai Ngân 

                                    4-9-2018

Chủ Nhật, 1 tháng 9, 2019

TÌM BÓNG



TÌM BÓNG ! 

   

Đêm yên lặng . Tôi hỏi Bóng .

- Mình có nhau , bên nhau từ bao giờ thế Bóng ...

Bóng : Từ lâu lắm rồi tại M không biết thôi !  

- Tôi là ai ... 

Bóng : M là tôi và tôi cũng  là M . 

- Vậy sao có lúc tôi không thấy Bóng bên cạnh mình ... Tại sao có lúc Bóng bỏ mặc tôi ...

Bóng : Không !  Mình vẫn luôn cạnh nhau . 

            Khi mưa Bóng và M là một .

            Khi ngày không nắng Bóng và M cũng là một . 

            Khi M ngủ , Bóng cũng ngủ ta cùng vào một giấc mơ . 

- Tôi phải làm sao để tôi và Bóng mãi có nhau ...

Bóng : Hãy tự nhiên và thuận theo Duyên , M nhé !  Khi ngày , khi đêm , khi nắng , khi mưa ... ta vẫn tồn tại bên nhau đấy thôi . 

Như đêm nay trong nỗi quạnh hiu , hụt hẫng có phải Bóng vẫn bên cạnh M không ... 

- Nhưng Bóng đâu ngờ ...

Có một điều là tôi biết khóc , giọt nước mắt lăn dài trên má là có thật . Còn Bóng thì không . 

Làm sao hiểu ! 


                                                                Trần Mai Ngân

 

Tôi là em và em cũng là tôi ...( ca từ Trịnh Công Sơn )

TỈNH MỘNG




TỈNH MỘNG


Sau những ảo mộng xa xôi

Tôi trở về tháng Chín

Tháng Chín của xửa xưa... Của tôi!

Bên thềm nhà tôi ngồi - có tiếng chim hót sớm

Ríu rít, ríu rít...khuyên tôi đừng buồn...


Sau những ảo mộng xa xôi...

Tôi như người vừa hết ốm

Tháng Chín dang rộng vòng tay ôm

Của những bông hoa buổi sớm

Còn vương đọng hạt sương đêm qua

Nói với tôi, giữ trong lòng lời chia xa...đừng thốt! 


Tháng Chín về, tháng Chín về choáng ngộp

Màu nắng mới, màu áo mới và nụ cười cũng mới

Mới như quên 

Để không còn gọi tên 

Chầm chậm thôi - ta đi qua...đi qua ...


Chuyện xưa cũ đã nhạt nhoà

Tháng Chín đợi cùng ta hoà hôn phối! 


                             Trần Mai Ngân