Thứ Ba, 26 tháng 10, 2021

CÁNH CÒ QUA SÔNG

 



CÁNH CÒ QUA SÔNG

Chiều nay mênh mông mênh mông
Cánh Cò trắng bay qua sông qua sông
Nước lũ tràn về ngập đồng
Cánh Cò bay trong bão giông một mình…

Đôi cánh chao nghiêng tội tình
Chở lao đao nỗi buồn in bóng nước
Thân Cò lặn lội sau trước
Thương sáng chiều trăm vết xước đường bay…

À ơi… đôi cánh chẳng may
À ơi… chập chùng đường dài quạnh quẽ
Cánh Cò về - con chờ mẹ
Đường chông gai mẹ mạnh mẽ vượt qua…

Chiều nay mênh mông mênh mông
Cánh Cò trắng bay qua sông qua sông…

Trần Mai Ngân


Thứ Tư, 20 tháng 10, 2021

HOA MẬN





HOA MẬN
 
Em đi về vườn cũ
Dấu chân mình còn đây
In đậm chỗ đứng này
Hoa Mận trắng bay bay…

Chúng mình đã đổi thay
Anh bây giờ có hay
Em bây giờ chẳng hay
Chúng mình đã đổi thay

Hoa Mận cứ vô tình
Trắng xoá… trắng xoá…bay!

Trần Mai Ngân




Thứ Sáu, 15 tháng 10, 2021

BẮT ĐẦU VÀ KẾT THÚC Ở ĐÂU…

 



BẮT ĐẦU VÀ KẾT THÚC Ở ĐÂU

Mùa Thu bắt đầu và kết thúc ở đâu
Em không nhìn thấy cũng không hay biết
Em nhặt chiếc lá vàng luyến tiếc 
Đi tìm anh và nói đây là bằng chứng!

Tháng Mười bắt đầu và ra đi như thế nào
Em mơ hồ chợt tỉnh chợt mê
Ôm tình yêu cũ trên đôi tay gầy guộc 
Đi tìm anh - hỏi có còn không…

Bình minh bắt đầu từ con sông
Có nụ cười của chúng mình trên khung ảnh
Em nâng niu, anh vô tình
Em biết nhưng lặng thinh…

Hoàng hôn tắt, ráng chiều cũng vội
Em không níu kéo làm gì
Tơ duyên mỏng nhẹ như áng mây bay đi
Phải rồi - thời gian là cơn mộng…

Em và anh bắt đầu từ đâu
Dấu chân sâu bên chiếc cầu dĩ vãng 
Nhưng nước sông cứ trôi mãi
Không quay về - ta kết thúc rồi sao?

Trần Mai Ngân

Thứ Bảy, 2 tháng 10, 2021

THƠ ĐƯƠNG THÌ CON GÁI

 



THƠ ĐƯƠNG THÌ CON GÁI

Thơ đương thì con gái
Là lúc em yêu anh
Nụ tình treo rất xanh
Chờ kết thành trái chín…

Thơ ghi hôm luýnh quýnh 
Anh ngỡ ngàng nhìn em
Đôi mắt huyền mi cong
Dáng hoa người trong mộng

Thơ say mê đồng vọng
Tả không hết chuyện mình
Một đôi rất đẹp xinh
Như trời ban trao tặng…

Anh nhiều lần căn dặn 
Những phản trắc lòng người
Ngày sau ai biết được 
Nên em hãy mỉm cười 

Yêu anh em làm thơ 
Trăm nghìn bài như một
Chỉ tình yêu ngu ngơ
Quên hết lời anh dặn…

Nước mắt rơi giọt mặn
Thơ chín cả trái sầu
Giờ biết phải tìm đâu
Thơ đương thì con gái…

Trần Mai Ngân