Thứ Bảy, 30 tháng 5, 2020

SAO KHÔNG LÀ...





SAO KHÔNG LÀ...


Sao không đánh thức em bằng dòng tin nhắn

Chúc an lành hạnh phúc một ngày vui

Sao không thật đầy tràn và sâu lắng 

Khẽ khàng thôi anh nói : nhớ em nhiều! 


Sao không dỗ dành em bằng tiếng yêu

Nghe đây này...trái tim anh đập thật

Ngôn ngữ yêu em ướp hương ướp mật

Thơm toả ngạt ngào từ mắt đến môi...


Sao bây giờ anh lại hoá xa xôi

Không nói nhớ, không nói cần em nữa 

Hai chúng ta một dấu tình mục rữa 

Hai tín đồ xưng tội Chúa ...ăn năn...


Sao bây giờ vây bủa những khó khăn 

Và cách trở... không như ngày xưa vậy

Có gặp nhau cố gượng cười che đậy

Một xa xăm và một nỗi muộn phiền 


Sao không là tình mộng mãi triền miên 

Mà thăm thẳm khoảng trời riêng hai đứa

Để mãi mãi một nỗi sầu chất chứa

Trong tâm em vốn dĩ đã hồn nhiên ...


Sao không là...sao không là...không là

Những bình yên và những ngày bình yên

Dỗ em ngủ bằng dòng tin nhắn cũ

Ngủ ngoan đi em...ngủ ngoan đi em!


Trần Mai Ngân 

30-5-2020

Thứ Ba, 26 tháng 5, 2020

EM ĐÓNG LẠI TRÁI TIM TÌNH KHÁNH KIỆT !




EM ĐÓNG LẠI TRÁI TIM TÌNH KHÁNH KIỆT! 


Em đóng lại câu thơ từ trái tim

Không viết nữa khi thật lòng đã hết

Còn trong hạ mà mùa thu giãy chết

Sao hắt hiu lạc lõng đến cô liêu


Em khấn Phật Trời xin để không yêu 

Mùa phụ rẫy trắng dòng sông bến nước

Cố quên đi chuyện buồn vui sau trước 

Cho nhẹ nhàng như cơn gió thoảng qua...


Bài thơ cuối viết nước mắt cứ nhoà

Lem ướt giấy mực buồn loang tan vỡ 

Mộng ấp ủ nay đã đành lỡ dỡ

Xa nhau rồi gãy cánh thần tiên xuân...


Năm năm hay nhiều năm đã lưng chừng 

Hư hao mắt môi gầy lời tạ tội

Dẫu đã biết một mai rồi sẽ vội

Cũng chia tay ta hai ngã đường tình


Bây giờ, bây giờ còn chỉ một mình

Em đóng lại trái tim tình khánh kiệt ! 


Trần Mai Ngân

Thứ Hai, 25 tháng 5, 2020

HOA BỒ CÔNG ANH BAY...




HOA BỒ CÔNG ANH BAY...


Gió đưa chiều muộn hoa bay

Lời kinh sám hối những ngày trần gian

Bồ Công bám áo nâu vàng

Ghim con tim nhỏ một hàng cô đơn !


Trần Mai Ngân

Thứ Tư, 20 tháng 5, 2020

NGƯỢC ĐÃI



NGƯỢC ĐÃI


Trăm năm ngược đãi chúng mình

Long đong hạnh phúc chùng chình chung riêng

Có khi bão tố triền miên

Cùng bơi qua sóng con thuyền chông chênh 


Tình yêu ngược đãi mình ên

Dốc sầu trượt ngã mông mênh lặng thầm

Bây giờ ôm mối tình câm

Những ngày hoa mộng xa xăm đã rời...


An vui ngược đãi cuộc đời

Duyên lành một thuở cũng vời vợi xa

Đành thôi cất giấu nhạt nhoà

Để mai nhìn lại tôi còn lãng quên...


Ai xui mình ngược đãi nhau

Cho lòng một vết thương đau đến cùng

Bây giờ dấu cũ mịt mùng 

Bây giờ ngược đãi nghìn trùng ngày xưa! 


Trần Mai Ngân 

Thứ Hai, 11 tháng 5, 2020

CÔ ẤY




CÔ ẤY...


Đã bao lần ...

Anh muốn nói với em về...”cô ấy”...

Nhưng...

Cứ ngập ngừng nỗi sợ hãi trong anh

Tuổi năm mươi anh không ngỡ được rằng 

Tim rộn rã...tình yêu không nghĩ đến!


Rồi tháng năm dần qua như thắp nến

Cuộc tình xa thêm tuổi gấm thêu hoa

Với em, con...anh vẫn là chồng, cha ...

Nhưng trái tim đã chia thành lối rẽ...


Có những đêm ...

Em ngon giấc - anh nằm bên lặng lẽ 

Giấu tiếng thở dài... anh nhớ cô ta

Cố nụ cười mà ánh mắt nhoà xa 

Cô ấy nói: ta là điều không thể! 


Và lần cuối rời xa nào đâu dễ

Nhưng quyết tâm...đến đi cũng âm thầm

Em ạ!...anh không lỗi cũng không lầm

Ngôi nhà mình vẫn màu hồng hạnh phúc!


Cô ấy xa...gửi lại lời cầu chúc

Cho chúng mình hạnh phúc đến trăm năm

Anh đau lắm nỗi buốt giá xa xăm

Như những vết dầm trong tim cứa máu...


Ngày tháng, tháng ngày trôi qua đau đáu

Ở trong anh mãi hình bóng cô ta...


Trần Mai Ngân

Thứ Bảy, 9 tháng 5, 2020

THẤT TÌNH




THẤT TÌNH


Khi trái tim tan nát

Em sụt còn năm mươi (kg)

Bây giờ đã vui tươi 

Em lên cân trở lại


Rõ ràng “người” lợi hại

Làm em mất thăng bằng 

Buồn không ngù không ăn

Sống dật dờ như chết...


Bây giờ thì đã hết

Delete mọi thứ rồi

Em hồi sinh trở lại

Một cánh hồng rất tươi...


Gặp ai cũng mỉm cười 

Cuộc đời sao đẹp quá

Lại chăm chú một người

Em quả thật dại khờ...


Hãy sống quý từng giờ

Và yêu mình trước đã 

Bởi dòng đời nghiệt ngã 

Nào ai thương mình đâu!


Trần Mai Ngân