Chủ Nhật, 30 tháng 8, 2020
Thứ Ba, 25 tháng 8, 2020
MƯỜI NĂM...
MƯỜI NĂM
Mười năm tan tác như cơn mộng
Người đã xa người - xa rất xa
Mười năm vườn cũ chim thôi hót
Mây cũng bay qua quá lạnh lùng...
Mười năm nhắc lại sao ngại ngùng
Ta hay người chẳng chuyện riêng chung
Lòng thơ, ý tứ chia ngã rẽ
Nghe tiếng chân tình bước khẽ đi...
Mười năm quay quắt đã còn chi
Môi mắt gượng cười thôi chia ly
Xa xôi diệu vợi xin còn nhớ
Những ngày yêu dấu chẳng phân kỳ...
Mười năm người xa... ta xa nhau
Mưa ngoài trời chiều nay mộng mau
Bong bóng vỡ oà ai dáng ngọc
Ai cùng ta khóc chuyện chiêm bao!
Trần Mai Ngân
Thứ Tư, 19 tháng 8, 2020
THẾ NHÉ !
THẾ NHÉ!
Thế nhé!
Cho dù mình không còn là của nhau
Trời vẫn xanh màu bình yên như cũ
Mây trắng bay vỗ về mùa Thu ngủ
Để anh đàn - em ngồi hát tình ca!
Thế nhé!
Chúng ta - chúng ta đôi mắt vẫn cười
Đi qua trăm nỗi đời đầy cay đắng
Xuân Hạ Thu Đông bốn mùa mưa nắng
Chỗ ngồi xưa nên chắc đã phôi phai...
Thế nhé!
Tạ tình nhau mà tình vẫn nối dài
Từ tim em tổn thương đến tim anh đổ nát
Lời dấu yêu thoát thai cho bát ngát
Răng cắn môi mình chặt đến rướm đau...
Thế nhé!
Người ta hay nói chuyện ngày sau
Còn đôi ta nghẹn ngào mắt lệ
Chuyện cũ xưa thôi đừng kể lể
Chuyện hôm nay thì đã mịt mùng...
Thế nhé!
Môi cười em vẫn hát tình ca
Đôi tay cũ phiếm ngà lạc phách
Nghìn trùng đã nghìn trùng xa cách...
Thế nhé anh và thế nhé em !
Trần Mai Ngân
Thứ Sáu, 14 tháng 8, 2020
MÊNH MÔNG THU
MÊNH MÔNG THU
Mênh mông thu lả lơi
Nghe tiếng chiều chơi vơi
Mây trôi nhè nhẹ trôi
Chở nỗi buồn xa xôi!
Thu ơi! Thu à ơi
Ru vàng ngày hôm qua
Lòng vẫn lòng thiết tha
Nhạt nhoà chi kiếp hoa...
Hôm nay thu về đây
Men nồng đầy mê say
Mà tay không trong tay
Đau cơn mê thật dài...
Thu ơi! Thu lả lơi
Nghe tiếng chiều chơi vơi
Thu ơi! Thu lả lơi
Nghe tiếng chiều chơi vơi!
Trần Mai Ngân
CHỈ LÀ TÌNH CỜ THÔI
Thứ Hai, 10 tháng 8, 2020
CHỈ LÀ TÌNH CỜ THÔI...
CHỈ LÀ TÌNH CỜ THÔI...
Chỉ là tình cờ thôi phải không?
Anh nói đi ... cho em thôi thổn thức
Chuyện hôm qua như con nước lớn ròng
Một chiếc cầu im lặng với dòng sông...
Chỉ là tình cờ thôi phải không?
Anh đâu nhớ đã cùng em ở đó
Tấm ảnh cười không phai màu muôn thuở
Mà đôi mình đã ngút tận miền xa...
Chỉ là tình cờ thôi em à!
Anh sẽ nói thế dối lòng như thế
Em cũng vậy...nhớ nhung là không thể
Một chiếc cầu bến nước một chiều xuân...
Bây giờ...bây giờ
Lưng chừng...lưng chừng
Em dối lòng giấu đi giọt lệ!
Trần Mai Ngân
Thứ Tư, 5 tháng 8, 2020
THƠ 1-2-3
TRẢI BÌNH YÊN TRÊN GỐI CHIẾC ĐÊM NAY
Vậy mà... người đàn bà thao thức
Nghe hương cũ quỳnh hoa
Vỗ về đuôi con mắt dài thôi đã xa
Vỗ về đôi tay...im đi đừng quấn quýt
Ngủ ngoan nào! Trải bình yên trên gối chiếc đêm nay!
VẼ NHỮNG VÒNG TRÒN - NHỮNG HÌNH VUÔNG
Cuộc đời vốn không vuông tròn như lời chúc
Chật vật, kiếm tìm, loay hoay... hạnh phúc
Là gì? Và ở đâu?
Không gian, thời gian ai đã nhuộm màu
Và tôi ơi...đừng đi tìm nữa!
TUYỆT VỌNG CHỈ LÀ ẢO GIÁC
Chia cho em, chia cho tôi
Và do chúng ta đã tưởng tượng ra...
Khi bừng tỉnh sự thật chỉ là
Nước mắt lau khô nụ cười còn lại
Tuyệt vọng chỉ là ảo giác mà thôi!
THÁNG TÁM BẮT ĐẦU BẰNG NGÀY MƯA
Khi anh vẫn ở đó và em ở đây
Mùa Thu cũ đã trôi qua kẽ tay
Hờ hững rồi mùa Thu cũng quay trở lại
Em gửi tặng anh chiếc lá nhặt được ở công viên
Viết vội : cầm lòng thôi nhung nhớ!
TA GẶP NHAU VỚI CHIẾC KHẨU TRANG TRÊN MẶT
Cũng may thời Corona
Chiếc khẩu trang che nụ cười gượng gạo của đôi ta
Chỉ ánh mắt níu chi mà thật chặt
Chẳng muốn buông nhau ra ...chẳng muốn buông ra...
Cũng may...chiếc khẩu trang che đôi môi mấp máy gọi : tình ơi!
Trần Mai Ngân
THƠ 1-2-3
EM MỜI ANH DỰ BUỔI TIỆC TÌNH HUYỀN ẢO
Anh đến với món quà náo nức của gã đàn ông
Em đãi bằng thật lòng của người đàn bà cũ
Đêm ấy, trăng sao dối gian cùng nhau quyến rũ
Say - nghiêng cả đất, nghiêng cả trời...
Tiệc tan - xa cách vẫn lời tri ân!
BUỔI SÁNG ÊM Ả ĐI DƯỚI HÀNG CÂY XANH LÁ
Em không thể không nghĩ đến anh - đến năm tháng đã qua
Những mất còn bây giờ chẳng có nghĩa là
Bởi hiện tại vẫn bình yên xanh ngày mới
Đừng ngần ngại phân vân - đôi chân hãy bước tới
Bởi ngày mai từ hạnh phúc của hôm nay!
EM VẪN CƯỜI BÊN CẠNH ANH CHO DÙ CAY ĐẮNG
Và cảm ơn thượng đế đã ban tặng cuộc đời
Chuyện trăm năm nào đâu phải tình cờ
Đã chọn lựa và trái tim tự nguyện
Đau khổ, mặc cảm...tổn thương - lặng im
Tâm tư em chìm về phương xa... Khát!
MỖI NGÀY ANH THỢ XÂY MUA TỜ VÉ SỐ
Mơ...một căn hộ nhỏ cho vợ con sung sướng
Không phải tát nước ở căn nhà thuê mưa gió vô tình
Không còn vách tôn hừng hực lửa tháng ba
Mơ...căn nhà nhỏ có thêm một vườn hoa...
Sau mười sáu giờ ...chỉ là tờ giấy rác. Ước mơ tan!
NÀY EM, HÃY NGỒI XUỐNG CẠNH TÔI
Tôi kể cho em nghe về một ngày buồn
Là ngày bình minh mà phố không thức dậy
Tất cả mọi người nhìn nhau bằng nghi ngại
Không nói cười...khoảng cách lặng câm lạnh lùng
Ôi! Não nùng...Corona tàn phá!
Trần Mai Ngân
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)