KHÔNG LẼ
Không lẽ chúng mình trở thành thù oán
Đi ngang nhà đường cũ tránh mặt nhau
Không lẽ con người ta dễ quên mau
Lời đã nói dòng sông cùng đoan thệ...
Không vì người bạc lòng mà rơi lệ
Có sá gì đâu chuyện trước chuyện sau
Thu hay Đông tim lạnh tựa như nhau
Mọi thứ lạ và dửng dưng đến lạ...
Không lẽ hôm qua nụ hôn mùa hạ
Đốt cháy nhau gian dối lụi tro tàn
Đã từng đếm cả trăm đến cả ngàn
Câu nhung nhớ mỗi ngày ta nhắn gửi...
Không lẽ lại... không lẽ nào như thế
Tôi ngỡ ngàng hốt hoảng hỏi lại tôi
Thôi thì thôi...không lẽ vậy... thì thôi...
Tôi cũng biết...tay mình sao vuốt mắt!
Trần Mai Ngân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét