NGƯỜI ĐIÊN
Hôm qua chạy giữa đám đông
Níu áo người hỏi bởi không thấy mình
Đâu rồi… đâu bóng, đâu hình
Hay cười hay nói với tình yêu tôi
Hoảng loạn tìm kiếm xa xôi
Ở trong góc khuất đơn côi phận người
Bàn tay run rẩy lật từng
Những ngày xưa cũ chúc mừng Uyên Ương
Thần tiên gãy mộng thiên đường
Tôi la tôi khóc như dường người điên!
Trần Mai Ngân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét