TIA CHỚP SỐ PHẬN
Ánh chớp của số phận
Giông bão của cuộc đời
Đe doạ chúng ta
Giữa cánh đồng hoang vu - em bất lực…
Không thể tựa bờ vai anh
Thế mà…
Anh khóc - những giọt nước mắt muộn màng
Trái tim em hoá đá
Mở trừng to đôi mắt em chờ tiếng sét
Một tiếng sét khủng khiếp
Huỷ diệt chúng mình…
Thôi!
Giữa cánh đồng hoang vu
Nụ cười em gửi lại!
Trần Mai Ngân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét