ĐÊM QUỲNH HƯƠNG
Đêm bung thùa mở toang những chiếc khuy
Nửa ánh sáng của vầng trăng soi tròn phập phồng nhịp thở
Gió cứ thế vội vàng lỡ dở
Chợt ngưng, chợt dừng… quỳnh hoa đang thổn thức
Đêm đã chìm… chìm sâu tận đáy sầu
Vỗ về con tim ngoan ngoan ngủ đi
Hơi thở vội trên rèm mi - xin lỗi!
Đoá quỳnh hương vừa nở hết xuân thì
Vẫn là đêm thức trắng mà sao đầy mộng mị
Vách lặng câm bàn tay buông một bàn tay
Rời đi, thì thôi vậy!
Ngoài cửa sổ cánh quỳnh hương xếp lại. Đêm đã qua đời!
Trần Mai Ngân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét