THƠ 1-2-3
EM MỜI ANH DỰ BUỔI TIỆC TÌNH HUYỀN ẢO
Anh đến với món quà náo nức của gã đàn ông
Em đãi bằng thật lòng của người đàn bà cũ
Đêm ấy, trăng sao dối gian cùng nhau quyến rũ
Say - nghiêng cả đất, nghiêng cả trời...
Tiệc tan - xa cách vẫn lời tri ân!
BUỔI SÁNG ÊM Ả ĐI DƯỚI HÀNG CÂY XANH LÁ
Em không thể không nghĩ đến anh - đến năm tháng đã qua
Những mất còn bây giờ chẳng có nghĩa là
Bởi hiện tại vẫn bình yên xanh ngày mới
Đừng ngần ngại phân vân - đôi chân hãy bước tới
Bởi ngày mai từ hạnh phúc của hôm nay!
EM VẪN CƯỜI BÊN CẠNH ANH CHO DÙ CAY ĐẮNG
Và cảm ơn thượng đế đã ban tặng cuộc đời
Chuyện trăm năm nào đâu phải tình cờ
Đã chọn lựa và trái tim tự nguyện
Đau khổ, mặc cảm...tổn thương - lặng im
Tâm tư em chìm về phương xa... Khát!
MỖI NGÀY ANH THỢ XÂY MUA TỜ VÉ SỐ
Mơ...một căn hộ nhỏ cho vợ con sung sướng
Không phải tát nước ở căn nhà thuê mưa gió vô tình
Không còn vách tôn hừng hực lửa tháng ba
Mơ...căn nhà nhỏ có thêm một vườn hoa...
Sau mười sáu giờ ...chỉ là tờ giấy rác. Ước mơ tan!
NÀY EM, HÃY NGỒI XUỐNG CẠNH TÔI
Tôi kể cho em nghe về một ngày buồn
Là ngày bình minh mà phố không thức dậy
Tất cả mọi người nhìn nhau bằng nghi ngại
Không nói cười...khoảng cách lặng câm lạnh lùng
Ôi! Não nùng...Corona tàn phá!
Trần Mai Ngân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét